Thơ
Đỗ Thành Đồng
Đỗ Thành Đồng
Rác
Sáng thức dậy
đón mặt trời
qua bãi rác lì lợm
thời gian rộng rãi vô tình
những đàn ruồi bay trên đàn kiến
những con chó đói
và mèo hoang tìm kiếm thức ăn và
tốp người xoi xăm trong rác
tôi ngộ ra một điều mà
người bới rác
biết từ lâu
trong đống rác nhiều thứ không rác
rác người này máu của người kia
tôi cũng ngộ ra một điều mà
trẻ con đã biết từ lâu
trong những vinh hoa chấp chới màu
có thứ phải ra nằm đống rác
tôi tìm tôi với rác
để thấy chút ích đời
ta tìm ta với
người
để biết phần có rác.
Người đàn bà chờ
Chẳng thể nàm nghiêng
chẳng thể nàm ngữa
chẳng thể nàm sấp
người đàn bà chờ chồng
nhắm mắt
ngồi thiền
chờ chồng tỉnh cơn say rượu
chờ chồng tỉnh cơn say tiền
chờ chồng tỉnh cơn say tình
chờ chồng tỉnh cơn say mình
chờ chồng hoang ảo
mở mắt
tiếng còi tàu xuyên nát trái tim
đêm vỡ toang
cánh đồng hoang
khô khan màu mỡ nứt hoác ngập úng
người đàn bà chờ mình tỉnh cơn say chồng
nghẹn ngào
ngập ngụa
quắt queo
khát cuồng.
Nghiệp chướng
Mười năm trước tôi lên chùa hỏi Bồ Tát
sao kiếp này con khổ
Bồ Tát trả lời kiếp trước con bán rượu
không cho Lý Bạch mắc nợ
năm năm sau tôi lên chùa hỏi Phật
sao đến giờ con vẫn khổ
Phật trả lời kiếp trước con
dèm pha đọa đày thi sĩ
hôm nay tôi lên chùa cầu xin Đức Phật
cho con được chết thay Lý Bạch
hay để con tù tội gông cùm
biết đâu thoát khổ
Phật trả lời Lý Bạch bất tử
tù tội gông cùm
cơm áo đừng mơ
con phải trả xong nghiệp chướng
tôi ôm thơ bên tượng
nam- mô.
Xuân Tân Mão
Tình điên
Phố đêm
gió kiên nhẫn
những đường sáng lưỡi lam sắc ngọt
rét
xuyên thủng
góc chợ
âm thanh lấn át âm thanh
vết thương cuốn lấy vết thương
bệnh hoạn chồng lên bệnh hoạn
sức sống
cuộc tình
từng ngày
gã đàn ông kiên nhẫn như gió
liếm những vết thương trên cơ thể người yêu
Valentine bánh vụn
người đàn bà nối những ống quần
khăn vắt vai bạn tình
ai đó tặng nàng bộ cánh
ai đó tặng chàng đôi hia
ai đó cười
tuyệt ghê
ai đó bình luận
chỉ có người điên mới yêu nhau như thế
Ba Đồn đầu Đông 2011
Một
Anh lội vào dòng sông
nơi không có con đường nào khác
hoàng hôn níu vệt ráng đỏ
loang lổ sú bần
bộ rễ trăm năm cuốn vào rác rưởi
con cá ngột ngạt khóc đêm
sóng sủi lên
dư âm đứt quảng
một mình anh
vầng trăng lạnh lẽo
hình như có bóng ma ăn theo
anh nghe tiếng rền rĩ cô hồn
và tiếng nói cười quỷ dữ
như gã say
quăng quật
anh vuốt ve cố làm sạch rễ bần
hô hấp những con cáy con còng còn sót lại
trăng nhổ vào anh những bãi
nước bọt
sương
tóc
đẫm hơn cả đôi chân ướt sũng
anh bước vào cõi
mơ
3-2-2012
Thơ Đỗ Thành Đồng/ Hoàng Vũ Thuật đọc chọn/
Thơ Đỗ Thành Đồng/ Hoàng Vũ Thuật đọc chọn/
nnb vi tính giới thiệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét