Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2012

Thơ HOÀNG VŨ THUẬT


Thơ
HOÀNG VŨ THUẬT


thế à

quá nhiều hạt không bao giờ thành cây
quá nhiều người lùn chẳng thể cao lên được
quá nhiều tin dữ chuyện cười ra nước mắt
quá nhiều lá thư trốn địa chỉ
quá nhiều khói đen từ miệng lưỡi bay ra
quá nhiều trang sách thiếu chữ trong cuốn sách
quá nhiều bụi rác ở công viên
quá nhiều chuột trên sàn nhà hát
quá nhiều rắn nơi vườn hoa
thế à

chúng ta đã sống nhiều ngày nhiều năm nhiều đời như vậy
mới biết trong vũ trụ có hai vũ trụ
mỗi tinh cầu có hai tinh cầu
mỗi bầu trời có hai bầu trời
mỗi cánh đồng có hai cánh đồng
mỗi ngôi nhà có hai ngôi nhà
mỗi con đường có hai con đường
mỗi con người có hai con người
mỗi trái tim có hai trái tim
thế à

28/11/2011


đêm và những ngọn đèn dầu
Gửi H

những ngọn đèn dầu đom đóm nhỏ xíu
dọc bờ sông Hoài
đủ soi nửa gương mặt mất ngủ
nửa kia
thao thức đợi ngày

que hương điểm chút sáng sau cùng
dật dờ
đôi bóng
cúi đầu dưới vòm cong chùa Cầu

nước nhiều quá vừa bơi vừa thở

chân gập
rồi lại duỗi
trong thẳm sâu anh đọc hết đường đi ngôn từ
và những ghi chú bên lề

sẽ có một ngày ta quay về nơi đó thắp ngọn dầu khuya

sen giấc hồ
thấm tận đáy ruột

Hội An, 5/12/2011

bên tượng linga
Dâng lên Hoàng Hậu Paramecvari

trong tấm áo sương
nàng là hoàng hậu vừa tấn phong của vương quốc tình yêu
đôi má quét lửa

sơn hà
sơn hà
sơn hà ơi

đàn ngựa chiến hí vang lao về trong đêm huyền sử
nghi lễ nước mắt

sung mãn những vằn gân nóng hổi
sản sinh
dưỡng nuôi nghìn thế hệ

cao trên cao
lởn vởn hồn oan thoát chạy trước cơn biến loạn
thánh tích linh thiêng đổ sụp bên đồi

ôi linga
ngạo nghễ máu dựng đứng giữa bầu trời

Phòng Trưng bày Văn hóa Chăm
Hội An, 6/12/2011

viết cho một người bạn vừa treo cổ

bỏ nhà từ hôm qua
mười hai giờ ba mươi phút cái khoảnh khắc anh đã chọn
vườn trưa vắng một
bóng
câm một
nụ
thiếu một

chẳng mang gì ngoài quá khứ
oằn vai
tiếng súng âm âm thời loạn vọng dài
phận người khâu vá đỏ đen
bước qua thế giới khác mảnh trời khác cánh đồng khác
gác sàn bếp lưỡi liềm mùa sau
quệt những giọt mồ hôi rát bỏng
anh đi

cái sống không mang nổi ý nghĩa thì cái sống chỉ là sợi dây
đánh đu cùng cái chết
anh đánh đu tất thảy mọi thứ trên đời
mọi thứ
không bao giờ thật cả

Tam Đảo, 5/9/2011

thác bạc

ngọn lửa trắng muốt từ xứ mây
tuôn về
ngân hà giáng thế
trong căn buồng xanh
giữa hai mặt lá
đôi chân thiên thần đang mở

Tam Đảo, 11/9/2011
.
Thơ Hoàng Vũ Thuật/ Ngô Minh đọc chọn
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét