Hàn Mặc Tử
Có ai hiểu đêm nay ta đọc Tử
Có ai hiểu đêm nay ta đọc Tử
Trăng mười tư vỡ vụn ở ngang đầu
Có ai biết đêm nay ta khóc Tử
Thắp nhang rồi không biết cắm vào
đâu?
Cắm vào trăng – Tử ơi trăng đã vỡ
Cắm vào thơ – thơ chỉ một điệu sầu
Thì xin Tử hiểu cho người đến lỡ
Chút hương trầm ta thắp cả xưa sau
Ly rượu đắng rót tràn trăng với gió
Nâng ngang mày ta cùng Tử chung đau.
Gặp ở quán nghèo
Quán chi nghèo đến lạ lùng
Vách không chắn gió, mái không che
trời
Rượu suông chủ quán sẵn mời
Khách du xin cứ ghé ngồi nhâm nhi
Sớm chiều hay giữa canh khuya
Một be cạn lại một be … xin đầy
Không rèm buông mặc gió lay
Mặc hơi men cứ vơi, đầy, cạn, dâng
Lần đầu bên quán dừng chân
Thưa tôi là khách mới lần đầu thôi
Lần đầu bén tiếng quen hơi
Ghé đây xin một be ngồi giải khuây
Chợt nhìn trên vách: Ô hay
Ai mang hoa đến chốn này bỏ quên
Ngỡ ngàng như lạ như quen
Ngỡ như hoa chỉ dành riêng một người
Hoa – đời – thường của ta ơi
Phải hoa ấy gọi hoa – đời – thường xưa?
Quán nghèo, nghèo xác nghèo xơ
Vẫn cho ta phút bất ngờ chiều nay
Một mình một chén sao say
Hoa ơi xin chạm môi này cùng ta
Đời nghèo còn lắm xót xa
Quán nghèo vẫn cứ nở hoa – đời – thường.
Với Họa My
Ta đi tha thẩn trên đường
Với Họa My
Ta đi tha thẩn trên đường
Chợt dừng nghe một giọng buồn họa my
Chim ơi biết có điều chi
Mà nghe tiếng hót đôi khi nao lòng
Mới hay chim ở trong lồng
Nên chăng khao khát nắng hồng trời
xanh
Mắt chim vời vợi long lanh
Giọng chim tha thiết ngọt lành yêu
thương
Rừng xanh đến tận đầu nguồn
Biển xanh đến tận sóng cồn chân mây
Đời vui đang sải cánh bay
Bổng trầm âm điệu dâng đầy không
gian
Họa my ơi rất dịu dàng
Nghe chim hót đó lòng càng thương
chim
Phải vì lồng hẹp khóa nghiêm
Nên dư âm vội tắt chìm tiếng ca
Bao giờ vỗ cánh bay xa
Giữa trời xanh giữa nắng hòa gió vui
Ngày đẹp lắm họa my ơi
Chờ nghe chim hót dưới trời ban mai!
Thơ đề trước mộ
Thanh minh trong tiết tháng ba
Thơ đề trước mộ
Thanh minh trong tiết tháng ba
Ta đi tảo trước mộ ta trong đời
Kẻo muôn sau nữa qua rồi
Nhân tình bạc phếch ai người tảo ta?
Khói nhang một chút … gọi là
Cúi đầu tay chắp Di - đà - nam – mô
Mai sau … dù có … bao giờ …
Thì ta đã tảo trước mồ … hôm nay!
15-8-1988
Bác Phó Hòm
Bác Phó Hòm tuổi ngoại tám mươi
15-8-1988
Bác Phó Hòm
Bác Phó Hòm tuổi ngoại tám mươi
Cả đời thợ dày công rèn rũa
Gia tài bác chỉ một hàm tước: Phó
Có tên riêng vẫn ưa gọi: Phó Hòm!
Luyện tay nghề chẳng lãng chuyện văn
chương
Mê Đường, Tống thuộc ca dao, tục ngữ
Không bằng cấp vẫn sính văn hay chữ
Mặc đời thường, bác Phó mộc làm thơ!
Khách đến nhà ưa dẫn tích xưa
Chuyện bằng hữu: Trúc, Mai, Tùng,
Cúc
Mỗi chuyện bác rút ra bài học
Chữ nghĩa nhân luôn để hàng đầu.
Tóc và râu như cước một màu
Da đỏ thắm, bác nói cười cốt cách
Thơ đọc mươi bài không mở sách
Mắt còn tinh, trí sáng trước đời.
Tôi ghé thăm bác ra tận cửa mời
Hai thế hệ một tâm hồn đồng điệu
“Tửu phùng tri kỷ
thiên bôi thiểu
Ngữ bất đồng âm bán cú
đa!” (*)
Huyết áp cao kiêng rượu, chẳng cữ
trà
Lòng thanh bạch bác cùng tôi đối ẩm
Mặc phố chợ người dối mua lừa bán
Rất ung dung thư thái, bác ngâm Kiều.
Ba – trăm – năm lẻ nhân gian vẫn
Đọc “Đoạn trường” đau đáu biết bao
nhiêu
Tôi mải nghe, bác Phó thì mải dẫn
Lòng rưng rưng khóc Nguyễn, thương
Kiều!
*Dịch nghĩa: Gặp người tri kỷ, rượu uống nghìn chén vẫn ít.
Nói chuyện với kẻ không tri âm, nửa câu đã quá nhiều!
*Dịch nghĩa: Gặp người tri kỷ, rượu uống nghìn chén vẫn ít.
Nói chuyện với kẻ không tri âm, nửa câu đã quá nhiều!
Thơ Gia Dũng/ Hoàng Gia Cương đọc chọn
nnb vi tính giới thiệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét