Thứ Tư, 3 tháng 10, 2012

Thơ BÙI CHÍ VINH



BÀI THƠ LÌ XÌ

Tết đến em có còn bướm trắng ??
Áo dài thơ, hay váy đầm xoè ??
Mặc áo dài ?? Anh đeo kính cận
Còn diện đầm ?? Anh ….. mắt đỏ hoe


Tết đến, em có còn nhớ lớp ??
Hay nhớ gì đâu trước cổng trường ??
Nhớ lớp ?? Anh biến thành trái thị
Còn nhớ gì đâu, anh biến …… luôn !!


Tết đến, ăn mứt me chua lưỡi
Cắn hạt dưa đỏ chót môi cười
Trời đất sinh ra chi tiểu muội
Để năm nào anh cũng ….. ‘ eo ơi !!’


Tết đến đừng xoè tay, ngượng nhé !!
Cái đuôi sau gót quá là dài
Khỏi cần tập soi gương e lệ
Lì xì anh một sợi tóc mai


Khoá vào cặp nhốt mười sáu tuổi
Lỡ mai em ‘ bẻ gãy sừng trâu’
Thì chắc anh biến thành chú Cuội
Ôm cây đa bay tuốt lên ….. lầu !!!

ANH LÀ MỘT CON CỪU

Cướp hết tình yêu dành cho mẹ anh đi
Em cướp hết như một người chinh phục
Kể từ đây không còn ai thân thuộc
Anh mồ côi trong đôi mắt em rồi

Hãy an ủi anh bằng những nụ hôn môi
Hãy che chở anh bằng vòng tay con gái
Hãy dạy anh đánh vần và tập nói:
” Yêu, yêu, yêu … ” cho đến lúc lìa đời

Em đã trở thành một bà mẹ nhân đôi
Đi chăn dắt một con cừu thần thoại
Một con cừu chứ sao? Đầy vụng dại
Anh là con cừu tình nguyện được … mồ côi

ANH NHỚ EM..

Như con nít nhớ cà rem vậy mà
Như con dế trống đi xa
Một hôm nhớ đến quê nhà gáy chơi
Con dế thì gáy một hơi
Còn anh gáy hết một thời con trai…

Cô bé ơi, anh nhớ em
Như má lúm nhớ đồng tiền đúng chưa
Như cà chớn nhớ cà chua
Như da em nhớ da-ua ngọt ngào
Cái nhớ nhảy qua hàng rào
Chẳng thèm đăng ký cứ nhào vô anh
Xô ra thì thấy không đành
Nên anh ôm lấy rồi canh giữ hoài

..Con kiến còn nhớ củ khoai
Huống chi tóc ngắn tóc dài nhớ nhau
Nhớ em không biết để đâu
Nếu để trên đầu thì tóc che đi
Để trong túi áo cũng kỳ
Lỡ đi đường rớt lấy gì chứng minh
Thôi thì giả bộ làm thinh
Hét lên “nhớ quá” một mình nghe chơi

BÀN TAY..

Khi tay em trong tay anh
Kẻ nào dị nghị sẽ thành người dưng
Mắc mớ gì phải quan tâm
Miễn sao ta nắm không lầm tay ai
Tay mà đút túi rất gầy
Có đôi chắc chắn bàn tay hồng hào
Tội gì không áp vào nhau
Đợi cho sợi tóc bạc đầu thì buông…

EM VÀ QUÊ HƯƠNG

Em kể về miền Tây em nghe :
“ Trời có mây, dưới nước có ghe”
Khiến cho anh biến thành con cá
Mắc lưới làm sao nhớ lối về
*Em kể về miền Tây anh coi :
“Đất có vườn cây, rẫy có chòi”
Khiến cho anh biến thành con kiến
Bò mỗi ngày được một mét thôi
*Em kể về đâu, anh ở đó
Em nhảy dây, anh nhảy cò cò
Em chơi đánh đũa, anh đánh đáo
Có đất nào không có tuổi thơ
*Có quê nào mà không kỷ niệm
Em hái me chua giấu hộc bàn
Thì anh cũng giống Đơn Hùng Tín
Vô lớp nằm mơ thấy Giảo Kim
*Nhưng mà chuyện đó em quên kể
Con gái bao nhiêu mới lấy chồng ?
Để cho anh tập đờn vọng cổ
Gạo chợ ngồi thương nhớ nước sông
*Nước sông có lúc ròng lúc lớn
Lòng anh đây có sớm có chiều
Hò ơ … sớm lên thị xã mua tấm vải điều
Chiều em ướm thử, hò ơ, đánh liều anh theo …
 

Thơ BÙI CHÍ VINH/ Dung thị Vân đọc chọn
bnn vi tính giới thiệu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét