Thứ Năm, 11 tháng 10, 2012

Thơ Nguyễn Bình An


Thơ
Nguyễn Bình An


Lối mòn

Tôi tìm được trên cao
lối mòn chim bay
tìm được dưới sâu
lối mòn cá lội
nhưng chẳng bao giờ
tìm được
lối mòn hiển hiện
phản trắc


Người đàn bà quét rác 

Người đàn bà ấy
không biết tự trang điểm riêng mình
phủ lên phố phường
nhọc nhằn lo toan
để bình minh gương mặt mới

Những con đường
đứa trẻ tinh ranh
nhõng nhẽo vô tình
luôn đùa chơi vấy bẩn
để người khác làm sạch
điều hiển nhiên

Người ta cứ coi điều hiển nhiên
không cần biết
trắng đêm trên những con đường
vắng khuya nặng nề
tiếng chổi rên kinh niên
người đàn bà nhẹ nhàng chăm chút
không để tâm danh phận

Con đường
đứa trẻ vô ơn

Viết ở sân bay

Chỉ còn chấm xanh
mịt mờ
chao đảo bầu trời

Hiện hữu giữa đời thường
câu chữ mong manh
va đập
biến tấu cung bậc bổng trầm

Giăng kín nỗi buồn
phủ bụi mưa khắc khoải
như tổ kén ưu tư phiền muộn
ta không còn ta
phân huỷ từng tế bào mòn cũ
để ngày trở lại
hoá thân thành ai đây

Hoạ mi không trở về

Hoạ mi sổ lồng
không ngoảnh lại
nó đi
mang theo bài ca bình minh
niềm vui bị đánh cắp
tôi tái tê

Một sớm yên lành
tôi ám ảnh nuối tiếc
chợt bừng thức bài ca quen thuộc

Hoạ mi trở về
thản nhiên chui vào lồng cũ
tôi như bắt được vàng
nhưng không bắt được niềm vui

Hoạ mi trở về
niềm vui trống rỗng
tôi căm giận âm thanh mê hoặc
hoạ mi ơi hoạ mi

Bầu trời cao rộng thế
không dám nương thân
tự hãm giọng ca hào sảng
trong bình yên
đớn hèn

Bọ ngựa

Vườn trưa trong đáy nắng
ồn ào câm lặng
khoảnh khắc liêu trai
đôi tình nhân
đôi bọ ngựa
phút giây tuyệt vời
phút giây man rợ
đôi bọ ngựa giao hoan
cuối nỗi đam mê là sự tàn ác chân thành
con cái nhấm nháp cơ thể bạn tình
để sinh tồn
để duy trì nòi giống
hạnh phúc chắt ra từ nỗi đau 
.
Thơ Nguyễn Bình An/ Hoàng Vũ Thuật chọn đọc
nnb vi tính giới thiệu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét