Ru mẹ
Hoàng Tấn Đạt
Ngày xưa thì mẹ ru con
Nay con ru mẹ cho tròn nghĩa nhân
Mẹ ơi thương mẹ bội phần !
Bàn tay run rẩy gót chân ngập ngừng
Ba bước đi một bước dừng
Bữa ăn thắt thẻo thìa lưng thìa đầy
Bạc mái đấu trắng đôi tay
Sống trong hoang tưởng ngỡ ngày là đêm
Mang máng nhớ, mập mờ nhìn
Tình yêu chân thật niềm tin dại khờ
Tự bao giờ đến bây giờ
Vẫn mong bụt hiện vẫn mơ Thiên Đàng
Dòng đời lỡ chuyến đò sang
Níu vầng trăng khuyết bẽ bàng chơi vơi
Mẹ như mất cắp cuộc đời
Tái tê thấu tỏ kiếp người trầm luân
Lòng son phong trọn chữ tâm
Lần tràng hạt để xa dần cõi mê
Tây phương định hướng trở về
Thời gian sắp tận đường đi sắp cùng
Bàn tay run rẩy gót chân ngập ngừng
Ba bước đi một bước dừng
Bữa ăn thắt thẻo thìa lưng thìa đầy
Bạc mái đấu trắng đôi tay
Sống trong hoang tưởng ngỡ ngày là đêm
Mang máng nhớ, mập mờ nhìn
Tình yêu chân thật niềm tin dại khờ
Tự bao giờ đến bây giờ
Vẫn mong bụt hiện vẫn mơ Thiên Đàng
Dòng đời lỡ chuyến đò sang
Níu vầng trăng khuyết bẽ bàng chơi vơi
Mẹ như mất cắp cuộc đời
Tái tê thấu tỏ kiếp người trầm luân
Lòng son phong trọn chữ tâm
Lần tràng hạt để xa dần cõi mê
Tây phương định hướng trở về
Thời gian sắp tận đường đi sắp cùng
Lại theo con tạo xoay vòng
Lời ru mẹ giữa mênh mông đất trời !
Lời ru mẹ giữa mênh mông đất trời !
.
Thơ Hoàng Tấn Đạt
Vanhac.org
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét