Chủ Nhật, 25 tháng 3, 2012

Thơ Lê Đức Đông

 


Lê Đức Đông
     
.
CÂU HÒ BỮA ẤY …

      Khi giảng xong
  “Vợ nhặt” (Kim Lân) !

“Muốn ăn cơm trắng với giò
Lại đây mà đẩy xe bò với anh”.
Câu hò thả giữa trời xanh
Mà duyên mà nợ kết thành lứa đôi…
Đói, dù đói mấy cũng cười
Gặp nhau hai kẻ buông lời hờn nhau
Nào người tận đẩu tận đâu
Giạt trôi cơn đói, bạc màu nắng mưa
Bánh đúc ngon đến bất ngờ
Đói vàng con mắt, bây giờ đã qua …
Theo anh về tận miền xa
Nón mê che nửa, chiều tà nắng rơi
Bàn chân bước lẫn bồi hồi
Mặc ai ganh tị, em cười bên anh …
Thế rồi một mái nhà tranh
Thế rồi hôm sớm ngọt lành có nhau
Một mai sương đọng mái đầu
Câu hò xưa vọng xanh màu yêu thương …


.
     NẾU KHÔNG …

Nếu không có bát cháo hành
Chí Phèo, Thị Nở sao thành lứa đôi ?
Ngàn năm vật đổi sao dời
Cháo hành thơm thảo vọng lời tình yêu …
Chẳng cần triết lý cao siêu
Đung đưa ánh mắt làm xiêu Chí Phèo !
Chẳng cần thề thốt lắm điều
Xăm xăm Thị Nở tím chiều tương tư …
Cháo thơm thuở ấy tới giờ
Gừng cay muối mặn, sương mờ bến quê
Chí Phèo vướng cháo “bùa mê”
Tiếng gào “lương thiện” nghe tê tái lòng !
Trăng vàng sóng sánh bờ sông
Thuyền tình lặng gió, người không trở về …
Nếu không bát cháo bên hè
Tình người còn mãi câu thề thương nhau
.
Lê Đức Đồng-Trường  THPT Chuyên
 NT Minh Khai-Tỉnh  Sóc Trăng

.
trannhuong.com
.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét