Chủ Nhật, 4 tháng 3, 2012

THƠ GỬI VỀ TIÊN LÃNG


Triệu Lam Châu

Nhà thơ Triệu Lam Châu tiếp tục gửi về Tiên Lãng:  Khi  mới đọc câu đầu “Ngày xưa có trống kêu oan” trong bài thơ “Nỗi lòng Đoàn Văn Vươn” của Hồ Bá Thâm – tôi lập tức như bị điện giật, đau buốt vô cùng, bủn rủn chân tay và tan nát như hết cả cõi lòng mình… Đúng thế, hồi xưa thời phong kiến có cái trống to ở sân đình để dân đánh kêu oan. Oan càng to thì tiếng trống càng lớn càng âm vang, để thức tỉnh lương tri. Ngày nay ta không có trống ấy, nên gia đình Đoàn Văn Vươn bao lần lặng lẽ viết đơn khiếu nại chính quyền Tiên Lãng… Thế mà…oan vẫn hoàn oan……”Ngày xưa có trống kêu oan. Bây giờ không có, phải làm sao đây? Quan tham, nha lại bủa vây. Thôi, đành nhắm mắt nổ ngay súng còm!”

 
SÚNG HOA CẢI
.

Súng hoa cải – đạn đỏ hồng
Nghe như khẽ nở tiếng chuông xa vời
Thế mà vang động cả trời
Nhóm lên hạt lửa cõi người thẳm sâu.

 OAN
.

Chồng trong song sắt đen thâm
Vợ con – lều bạt căm căm rét lùa
Càng thương vườn chuối xác xơ
Từng cơn gió buốt… con cò … kêu oan!...

CĂN LỀU
.

Căn lều lợp mảnh hồn người
Bà con cô bác muôn nơi gửi về
Nụ cười… mà lệ tràn trề
Phải chăng xuân đã cận kề bến vui?

GƯƠNG ĐẦM MẶT NƯỚC TRONG LÀNH
.

Gương đầm mặt nước trong lành
Mỗi chiều xế bóng long lanh nắng ngời
Tấm lòng đồng cảm muôn nơi
Tụ về đây nhuộm màu trời thêm xanh…

Tuy Hoà, Phú Yên chiều 2 – 3 – 2012

.
lethieunhon.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét