Thứ Năm, 1 tháng 3, 2012

Chùm Thơ của nhóm Bích Câu Thơ



Chùm Thơ của nhóm Bích Câu Thơ


TIẾNG MÙA XUÂN
QUỐC DŨNG
.
Em xuống phố dường như rất vội
giấc mơ đêm còn đọng lại nụ hôn
Hồn trên lá hình như còn mơ ngủ
Nắng trong sương lấp lánh đón mặt trời.
giữ trong lòng trắc ẩn những đầy vơi
Những mối tình lòng em không mong đợi
Em vội vã đi vào ca sớm
Để chiều về có hương thơm bát cơm.
Mặt trời lên rúc trong giọt mồ hôi
Lăn xuống ngực em người quét rác
Nghe mọng căng ấm lên lồng ngực
Tiếng mùa xuân nhẹ cựa trong lòng.
.
 
HẸN NGÀY VỀ
Bùi Nguyệt
.
Nơi đây ngày nào đặt chân tới
Bông tuyết vương mái tóc ngỡ ngàng
Bụi phấn hoa phủ mờ kỷ niệm
Nhành thông xanh gạt những ưu tư
Tuyết vẫn rơi nối tiếp theo mùa
Tóc đen dày thưa dần sương phủ
Dòng thơ buồn thêm trang giấy nhỏ
Vợi cô đơn bớt lạnh đêm dài
Ký ức quê nhà sao sâu lắng
Rau luộc canh me bữa trưa hè
Hoa sữa tỏa hương khi thu đến
Soi bóng mặt hồ những lứa đôi
Ấp ủ trong tim màu mực tím
Bạn bè thân thiết thủa xa xưa
Ngây thơ trong trắng cùng chung lớp
Vô tư rạng rỡ lúc vui đùa

Còn nhiều kỷ niệm ơi da diết
Hình bóng người yêu mối tình đầu
Gửi gió cuốn đưa lòng khao khát
Hẹn ngày về với cánh phượng xưa.
(Chemnitz ,CHLB Đức)
.

ĐƯỜNG MÂY
BÙI THỊ SƠN
.
Đường  Mây- ấy là nơi em ở
Thị xã hình chim én bay lên
Xuân tươi hồng duyên dáng lướt qua thềm
Anh thợ điện nối gạch ngang hai đầu núi
Chợ Nậm Loỏng dâú chấm tròn bối rối
Ôm ấp bao sản vật của rừng
Giọng mời chào quyện ngọt mật ong
Mắt sóng sánh và nụ cười tươi rói
Tiếng ngựa hí trên thung mây vời vợi
Gõ nhạc vào dẫu ngã khúc ngoặt sông
Bắp chân tròn cô gái  H’ Mông
Theo nhịp váy đung đưa xuống chợ
Tả Làng Thang ầm ào thác đổ
Dấu sắc khổng lồ trắng xóa vút cung mây
Bầy em thơ má đỏ hây hây
Tay trong tay tung tăng đến lớp…
Người tản bộ đêm thơm đường Đoàn Kết
Tân Phong vui bên ao cá Bác Hồ
Chè san rót ngọt lịm cả giấc mơ
Đêm đêm em vẫn thức làm thơ
Về  một vùng để thương để nhớ?
Pu Xam Cáp nồng nàn hơi thở
Đường vào động hang nối tiếp tới Đường Mây
.

MỘT THOÁNG BÂNG KHUÂNG
ĐÔNG TÙNG
.
phố vẫn thế mà lòng xa lạ quá
ghế đá buồn cô lẻ một vầng trăng
hàng cây nhỏ thẩn thờ lay cơn gió
giữa xuân nồng sao bất chợt bâng khuâng
phố vẫn thế nhưng tình người không thế
lời hẹn thề yên ngủ kể từ đây
bao nhung nhớ hao mòn đôi mắt mộng
nghe thênh thang tẻ nhạt giữa bao ngày
phố vẫn thế nên hồn thơ thổn thức
vẫn mong chờ một màu nhiệm xa xôi
trong hư ảo dệt thêm điều mơ mộng
để bình minh hương sắc hóa phai phôi


Bích Câu Thơ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét