Thứ Sáu, 14 tháng 6, 2013

Thơ NGUYỄN MINH KHIÊM


Thơ
NGUYỄN MINH KHIÊM


NẾM

Không còn chỗ cho thử thách cay đắng khốc liệt
Mệt lử vì cạm bẫy thủ đoạn mánh khóe
Mệt lử vì giả dối gian manh phỉnh phờ lừa lọc
Ấy thế mà cuộc đời vẫn chỉ gọi là nếm!
Vật lộn hết ngày này qua ngày khác với trắng đen đen trắng Quay cuồng như chong chóng giữa chốn hang sâu vực thẳm đồng tiền mưu sinh kiếm sống
Ê chề cay đắng ngọt bùi chát chua mặn nhạt
Ấy thế mà cuộc đời vẫn chỉ gọi là nếm!
Vùng vẫy trong nước mắt mồ hôi ngập màu da màu tóc
Vùng vẫy trong xương máu ngập lưỡi cuốc lưỡi cày tra hạt ngô hạt lúa
Những cuộc hội tụ đi mãi không hết màu khăn trắng
Ấy thế mà cuộc đời vẫn chỉ gọi là nếm!
Đời Cụ Kỵ nếm
Đời Cố Kỉnh nếm
Đời Ông Bà nếm
Đời Cha Mẹ nếm
Đời ta nếm
Gia vị cuộc đời
Hết cuộc đời
Chỉ nếm!
4.6.2013


MỰC

Viết những thứ nhơ nhớp nhất cuộc đời này là mực
Viết những bản anh hùng ca bất hủ của mọi thời đại cũng là mực
Viết những văn bản bán thân, bán Dân, bán Nước là mực
Viết những bản Tuyên ngôn độc lập của một dân tộc cũng là mực
Viết bản án tử hình một tên tội phạm là mực
Viết một đạo luật bảo vệ nhân quyền cũng là mực
Công mực đâu
Tội mực đâu
Phán xử.

30.5.2013

ĐÊM

Đừng bắt đêm mở ra nhiều cửa
Hãy để lặng yên những thứ ngày khép lại
Những thứ ngày muốn giấu vào góc khuất
Tĩnh tâm
Đừng bắt đêm phải mở ra nhiều cửa
Đêm muốn kiểm nghiệm những mũi gai dẫm phải thật kỹ
Đêm muốn kiểm nghiệm những mùi hương thật kỹ
Đêm muốn kiểm nghiệm những ánh hào quang thật kỹ
Đừng bắt đêm mở ra nhiều cửa
Đêm muốn biết cái tai thật của mình
Đêm muốn biết bàn tay thật của mình
Đêm muốn biết đầu lưỡi thật của mình
Đừng bắt đêm mở ra nhiều cửa
Hãy để đêm tuyệt đối tĩnh lặng
Một màn đêm tinh khiết
Bão đến từ phương nào có thể sẽ rõ hơn.

4.6.2013

Thơ Nguyễn Minh Khiêm/ Tác giả gửi bài

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét