Thứ Năm, 6 tháng 6, 2013

Thơ ĐÀO MẠNH LONG


Thơ ĐÀO MẠNH LONG

KHOẢNH KHẮC GIAO MÙA

Gió rơi
Mẻ tiếng chuông chùa
Vùng vằng
Khoảnh khắc giao mùa.

Gãy đôi
Tháng giêng bên lở bên bồi
Xuân chín mọng
Khoả bờ môi ướt mềm.

Mùa đông vội trốn vào đêm
Để
Cơn gió lạnh bên thềm
Bơ vơ.

Vén mành sương thả hững hờ
Vốc hương kỷ niệm
Buồn
Ngơ ngẩn
Buồn.



LỜI RU TRỔ NGỒNG
Tặng Phạm Thuý Nga

Vần thơ ai bẻ làm đôi
Đánh rơi một nửa chơi vơi giữa đồng
Để rồi bất chợt cơn giông
Vần thơ khuyết

Nâu sồng góc em.

Đa đoan dấu nắng đi tìm
Câu thề mỏng dính
Nổi chìm tương tư
Mặc cả hạt nhớ phù du
Mùa thiếu phụ
Héo lời ru trổ ngồng.

LỤC BÁT CHIỀU

Heo may ăn vụng nắng vàng
Vãi tung toé để chiều loang lổ chiều
Rỗng mùa, lạc tiếng sáo diều
Thu quẫy gió, đổ liêu xiêu điệu hò.

Vảy thời gian rụng miền thơ
Neo vào nỗi nhớ, con đò ngủ quên
Nghiêng vành tháng tám tràn đêm
Ngọn tre miết khói tím lên đỉnh trời.

Thơ Đào Mạnh Long/ Tác giả gửi bài

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét