THƠ
LÊ VĂN THUẬN
VỀ BẾN SÔNG XƯA
Tôi về bên bến sông
Giữa mùa thu vàng nắng
Dòng sông trôi phẳng lặng
Chợt nhớ thời xa xăm
Một buổi chiều cuối năm
Mẹ ra sông giặt áo
Giặt bao ngày giông bão
Cho dòng nước cuốn trôi
Như đời sông lở bồi
Đời Mẹ nhiều cay đắng
Cuộc đời như mưa nắng
Có khi nào thảnh thơi
Tôi nghe lòng chơi vơi
Bến sông xưa còn đấy
Dòng sông xưa vẫn chảy
Bóng Mẹ khuất ngàn thu
VIẾNG MỘ NHÀ THƠ HÀN MẠC TỬ
Ghềnh Ráng trời thu vương ý thơ
Nghiêng nghiêng cành liễu khói sương mờ
Chân bước ngập ngừng lên dốc đá
Để lòng thổn thức với trăng mơ
Ghềnh Ráng đêm nay ngập ánh trăng
Trăng của lời thơ khúc nhạc buồn
Trăng đã ru Anh vào giấc ngủ
Nửa đời mang nặng nỗi đau thương
Tiếng sóng đêm đêm vỗ rì rào
Muôn vì tinh tú ở trời cao
Xót thương cho mối tình dang dở
Người thơ lạc bước ở phương nao?
Anh hãy nằm yên dưới cỏ xanh
Vầng trăng soi sáng những đêm dài
Biển vẫn nhịp nhàng con sóng vỗ
Cho đời cay đắng sẽ phôi phai.
Thơ Lê Văn Thuận (0977896005)/ Tác giả gửi bài
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét