Thơ
TRẦN VÂN HẠC
CHIỀU
Hoàng hôn bám ghì dốc nắng
Ập òa ẩn hiện thung mây
Hôi hổi cồn cào gió thở
Kiễng chân
núi bỗng hao gầy
CÓ GÌ BUỒN..
Thân yêu tặng H.N
Có gì buồn thoáng trong mắt em
Từng đám mây chở xuân về quá khứ
Dẫu đôi khi gió lạnh mùa dang dở
Không níu ghì được làn mây thiên di
Có gì buồn thoáng trong mắt Em
Từng giọt thời gian chân chim khóe mắt
Xòe tay gầy đếm những gì được mất
Gió thở dài trong mênh mông chơi vơi
Hoa gạo bên sông thắp lửa chói ngời
Sông mải miết chở bao mùa thương nhớ
Một cánh chim vỗ vào miền gió hú
Chở nỗi buồn về ký ức xa xôi
Có gì buồn em ơi
Nụ cười em gió cài thơm mái tóc
Gọi nắng mới vàng ươm mật ngọt
Tự lúc nào tay ấm trong tay!
Tháng 4.2013Thơ Vân Hạc/ Tác giả gửi bài
TRẦN VÂN HẠC
CHIỀU
Hoàng hôn bám ghì dốc nắng
Ập òa ẩn hiện thung mây
Hôi hổi cồn cào gió thở
Kiễng chân
núi bỗng hao gầy
CÓ GÌ BUỒN..
Thân yêu tặng H.N
Có gì buồn thoáng trong mắt em
Từng đám mây chở xuân về quá khứ
Dẫu đôi khi gió lạnh mùa dang dở
Không níu ghì được làn mây thiên di
Có gì buồn thoáng trong mắt Em
Từng giọt thời gian chân chim khóe mắt
Xòe tay gầy đếm những gì được mất
Gió thở dài trong mênh mông chơi vơi
Hoa gạo bên sông thắp lửa chói ngời
Sông mải miết chở bao mùa thương nhớ
Một cánh chim vỗ vào miền gió hú
Chở nỗi buồn về ký ức xa xôi
Có gì buồn em ơi
Nụ cười em gió cài thơm mái tóc
Gọi nắng mới vàng ươm mật ngọt
Tự lúc nào tay ấm trong tay!
Tháng 4.2013Thơ Vân Hạc/ Tác giả gửi bài
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét