Thơ
NGUYỄN HIẾU
Tuỳ hứng chèo
Lòng đang sử rầu miệng lại hát lới lơ.
Ta hoá thằng Nô, ta đi ra phố .
Phú ông sáng nay đổ đốn làm thơ
Ta ngắc ngư bên Suý Vân giả ngố
Thiu thiu buông lời lắp bắp “Mầu ơ …”
Nô ta cách cô Màu hai tao xa mạc
Trống quân um thùm động đậy cả mây .
Thị Kính buồn mở cửa xe Le xục
Mõ nhặt khoan sắp qua cầu vinh nhục
Kim Nhan đường trường dùng dắng ai đây
Cách bẩy thôi đò, cách ba duyên kiếp
Đầu đời ối kẻ ghẹo nhau.
Già rồi đểnh đoảng trầu cau.
Giữa câu xẩm xoan gà con chiêm chiếp
Nàng à…Xin hẹn kiếp sau .
Chòng chành xa lệch chênh cổ kiêu ba ngấn
Nghểnh ngảng yếm đào, nhạt miệng trái mơ.
Ta là Nô qua lới nọ vẫn là Nô
Con gà rừng gáy vang niềm hận
Sao đời này cứ lắp bắp mãi ”Mầu ơ…”
Hề mất mồi khua gậy mắt trơ.
Quỳnh Mai , mùa đông Nhâm thìn (29/11.2012)
Tuỳ khúc bánh đa, bánh đúc
Gửi NTTH
Bánh đa cong vênh như đời
Ròn vỡ như tình
Bánh đúc mát mịn như tình
Nồng chạt như hờn
Bao đời bánh đúc không xương
Thời nay trai gái đâu thương nhau bền
Bếp đỏ năm canh
Đảo tay vần vũ.
Bánh đúc đổ sàng mượt lạnh má em
Trăng nghiêng vừng vương thơm gió.
Bẩy cái nắng hè
Chín buổi hanh thu
Bánh đa phơi lòng mở ngửa
Bập bềnh gió ru
Nhuộm vành tròn trăng qua lửa
Một khúc ròn tan.
Bánh đa ơi chạm chiều bánh đúc
Bánh đúc này mai nhé bánh đa
Ngày tiễn Táo quân về trời .
3/3/2013
Nhịp riêng này cho ta
Ấu thơ một thời
Phơi ngửa lá bàng non
Đàn bướm lượn vòng hoang dại
Lưng nhễ nhại, chiều loang mây tái
Ba vạn sáu ngàn ngày trôi veo
Trăng trong veo thoắt trăng nhăn nheo
Nhện giăng mùng.
Vườn xưa, đom đóm lạ.
Lông mày cong cài then trưa nắng loá
Ngực trống quân nhưng nhức thì thùng
Bộn bề cuối trời
Lá trầu vàng úp xấp .
Vị cay ngẹn cuống thâm
Ngó sen dấu tận đáy đầm
Nhớ teo lòng mà không dám gặp
Kiếp người gang tay. Cuồng vó ngựa phi
Chưa nếm ngọt đời.
Đời đã nhạt đi.
Vậy mà hoa sáng nay vẫn hương .
Lại có nàng thả lời vấn vương.
Áo xanh chủng chẳng xuân .
Canh ba thức giấc ướt đầm lá dâu.
Chàng màng hỏi về đâu
Đầu sông buồm xa vuốt gió.
Cuối chuông thỏ non ăn cỏ
Rượu bồ đào chưa chạm đã say
Cà cuống chết không tàn vị nồng cay .
Sáng 31/12/2012
Thơ Nguyễn Hiếu/ Tác giả gửi bài
NGUYỄN HIẾU
Tuỳ hứng chèo
Lòng đang sử rầu miệng lại hát lới lơ.
Ta hoá thằng Nô, ta đi ra phố .
Phú ông sáng nay đổ đốn làm thơ
Ta ngắc ngư bên Suý Vân giả ngố
Thiu thiu buông lời lắp bắp “Mầu ơ …”
Nô ta cách cô Màu hai tao xa mạc
Trống quân um thùm động đậy cả mây .
Thị Kính buồn mở cửa xe Le xục
Mõ nhặt khoan sắp qua cầu vinh nhục
Kim Nhan đường trường dùng dắng ai đây
Cách bẩy thôi đò, cách ba duyên kiếp
Đầu đời ối kẻ ghẹo nhau.
Già rồi đểnh đoảng trầu cau.
Giữa câu xẩm xoan gà con chiêm chiếp
Nàng à…Xin hẹn kiếp sau .
Chòng chành xa lệch chênh cổ kiêu ba ngấn
Nghểnh ngảng yếm đào, nhạt miệng trái mơ.
Ta là Nô qua lới nọ vẫn là Nô
Con gà rừng gáy vang niềm hận
Sao đời này cứ lắp bắp mãi ”Mầu ơ…”
Hề mất mồi khua gậy mắt trơ.
Quỳnh Mai , mùa đông Nhâm thìn (29/11.2012)
Tuỳ khúc bánh đa, bánh đúc
Gửi NTTH
Bánh đa cong vênh như đời
Ròn vỡ như tình
Bánh đúc mát mịn như tình
Nồng chạt như hờn
Bao đời bánh đúc không xương
Thời nay trai gái đâu thương nhau bền
Bếp đỏ năm canh
Đảo tay vần vũ.
Bánh đúc đổ sàng mượt lạnh má em
Trăng nghiêng vừng vương thơm gió.
Bẩy cái nắng hè
Chín buổi hanh thu
Bánh đa phơi lòng mở ngửa
Bập bềnh gió ru
Nhuộm vành tròn trăng qua lửa
Một khúc ròn tan.
Bánh đa ơi chạm chiều bánh đúc
Bánh đúc này mai nhé bánh đa
Ngày tiễn Táo quân về trời .
3/3/2013
Nhịp riêng này cho ta
Ấu thơ một thời
Phơi ngửa lá bàng non
Đàn bướm lượn vòng hoang dại
Lưng nhễ nhại, chiều loang mây tái
Ba vạn sáu ngàn ngày trôi veo
Trăng trong veo thoắt trăng nhăn nheo
Nhện giăng mùng.
Vườn xưa, đom đóm lạ.
Lông mày cong cài then trưa nắng loá
Ngực trống quân nhưng nhức thì thùng
Bộn bề cuối trời
Lá trầu vàng úp xấp .
Vị cay ngẹn cuống thâm
Ngó sen dấu tận đáy đầm
Nhớ teo lòng mà không dám gặp
Kiếp người gang tay. Cuồng vó ngựa phi
Chưa nếm ngọt đời.
Đời đã nhạt đi.
Vậy mà hoa sáng nay vẫn hương .
Lại có nàng thả lời vấn vương.
Áo xanh chủng chẳng xuân .
Canh ba thức giấc ướt đầm lá dâu.
Chàng màng hỏi về đâu
Đầu sông buồm xa vuốt gió.
Cuối chuông thỏ non ăn cỏ
Rượu bồ đào chưa chạm đã say
Cà cuống chết không tàn vị nồng cay .
Sáng 31/12/2012
Thơ Nguyễn Hiếu/ Tác giả gửi bài
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét