Thứ Năm, 25 tháng 4, 2013

Thơ NGUYỄN MINH KHIÊM/ Ruột đá nhiều gió hú


Thơ NGUYỄN MINH KHIÊM
Ruột đá nhiều gió hú


Những đám mây u ám bao bọc Thăng Long thuở ấy đã tan rồi
Gươm giáo quanh chiếc ghế Thái Sư cũng không còn nữa
Nắng đã hừng lên phía sau những khoảng tối Triều Hồ
Tiếng gõ thời gian vọng hồn Kinh Đô cũ

Hãy lên tiếng một lần hỡi đá
Một kỳ quan Đất Việt
Một Di sản Văn hóa Thế giới
Một tinh hoa của máu và nước mắt
Một tinh hoa của tầm nhìn xa trông rộng
Một tinh hoa của trí thông minh nghìn đời văn hiến

Đây là thành trì vĩ đại bằng đá
Đây là thành trì vĩ đại bằng rêu
Đây là thành trì vĩ đại bằng mây
Đây là thành trì vĩ đại bằng những cơn mất ngủ?

Trí tuệ của Dân, sức lực của Dân, khát vọng của Dân,
Sao không gọi thành này là Thành Dân?
Sao lại gọi là Thành Nhà Hồ?

Ai quy định cách gọi ấy
Ai quy định
Ai ?


Phải chăng Hồ quý Ly chỉ muốn thành là ý chí của riêng mình
Thành là Trí tuệ của riêng mình
Thành là sản phẩm của riêng mình?

Phải chăng Nhân Dân không muốn dính dáng đến cái tên Hồ Quý Ly
Phải chăng Nhân Dân không muốn bị lôi kéo vào một cái tên uy quyền u ám
Không muốn dính dáng đến hiểm sâu tàn độc?

Phải chăng Dân đã thấy trước sự không quang minh chính đại
Mỗi viên đá chứa đựng nhiều bóng tối
Những lỗ hổng niềm tin được lèn bằng đau thương, nước mắt!
Được bịt kín bằng thanh trừ truy bức
Hồ Nguyên Trừng đã nói hộ lời Dân:
“ Không sợ giặc mạnh, chỉ sợ lòng Dân không theo”

Đá ơi hãy trả lời
Vì sao Hồ Nguyên Trừng biết trước lòng Dân không theo
Vì sao Hồ Nguyên Trừng biết trước thành sẽ không giữ nổi?
Đá to nặng đẽo gọt công phu để làm gì
Thành cao mấy trượng để làm gì
Kỹ thuật xây thành con kiến chui qua không lọt
Mấy vạn kẻ thù đi vào thành ngạo nghễ như chỗ không người!

Đá ơi hãy trả lời
Có kỷ lục nào bằng
Kỷ lục mồ hôi
Kỷ lục nước mắt
Kỷ lục người xây thành bị chết
Kỷ lục đau thương
Kỷ lục máu

Phế tích kinh thành
Phế tích phù điêu
Phế tích triện vàng ấn ngọc
Cỏ đã xanh phận cỏ
Rêu đã xanh phận rêu
Vai người rước kiệu đã trở về xây đồn lũy quanh miếng cơm manh áo
Cung tần mỹ nữ đã trở về làng quê tập đi chân đất học hái dâu chăn tằm
Học hát lại ru con

Súng thần công không kịp bắn phát nào
Sau mấy trăm năm đạn bây giờ mới nổ
Đá ơi hãy trả lời
Khung thành đá một cây số vuông để giữ một vương triều
Để giữ một Quốc Gia
Để giữ muôn dân

Sao chỉ có dưối xù mọc tầng tầng lớp lớp
Sao chỉ có trẻ chăn bò ngồi hát đồng dao
Trên mặt thành chỉ toàn cây xấu hổ
Không phải chiều buông xuống mà bốn cửa thành vẫn âm u đá xám

Đàn Tế Nam Giao để Vua tế Trời tế Đất
Sao không có Đàn tế Thần Dân?
Sao không có Dàn tế người dâng hạt lúa
Không có đàn tế những linh hồn bị đá đè tan xương nát thịt
trong lúc xây thành
Không có Đàn tế những linh hồn đập đầu gào khóc thương
chồng phu phen tạp dịch
Không có Đàn tế những linh hồn chuyển lương thực gục
xuống
giữa đường
Không có Đàn tế những linh hồn đem sản vật cung tiến lật
thuyền bị đắm sông đắm suối

Chỉ thấy gạo tiến vua
Sơn hào hải vị tiến Vua
Hoa thơm quả ngọt tiến vua
Bánh trái tiến vua
Chỉ thấy của ngon vật lạ tiến vua
Chỉ thấy lụa là châu báu tiến vua
Chỉ thấy gái đẹp tiến vua

Đường vua đi không có bóng ăn mày
Không có mùi hôi thối
Không có ổ gà bàn chân toạc máu
Chỉ có hoa rắc thơm lừng dưới chân ngựa dẫm
Chỉ có cung tần mỹ nữ
Chỉ có nhã nhạc cung đình

Thảm trải đường vua đi hay máu của dân
Vàng bọc ngai vua hay da thịt của dân?

Hơn sáu trăm năm
Mặt đá vẫn màu rêu lạnh
Đá chưa siêu thoát

Thơ dán đầy mình đá
Nhạc dán đầy mình đá
Đá vẫn chưa siêu thoát

Ruột đá còn nhiều hốc đen
Phía này nhiều tấm lưới
Phía này nhiều vực sâu
Phía này con đường cụt
Phía này vạc dầu sôi
Phía này voi giày ngựa xé

Máu thấm nhường kia mà vương triều không giữ được
Máu thấm nhường kia mà vua tôi bị bắt chỉ trong nháy mắt
Xây thành trong ba tháng
Mất thành trong ba ngày!
Máu đổ mấy nghìn ngày!

Sao đá không hát cho Hồ Quý Ly nghe chuyện An Dương
Vương giữ Giang Sơn chỉ cậy một Nỏ Thần
Thành Cổ Loa như một mê cung cũng không giữ nổi!
Giặc ngồi sau lưng An dương Vương Thần Kim quy mách là
con gái
Giặc ngồi sau Hồ quý Ly là ai?
Trước Hồ quý Ly là Hồ Quý Ly
Sau Hồ Quý Ly là Hồ quý Ly
Xung quanh Hồ Quý Ly là Hồ Quý Ly
Giặc sau Hồ Quý Ly là ai?

Đá không hát cho Hồ Quý Ly nghe chuyện Ngô Quyền, Lê
Hoàn, Trần Quốc Tuấn đóng bãi cọc Bạch Đằng
Hàng trăm vạn quân giặc phương Bắc chết dưới bùn sâu chứ
không phải bởi thành trì
Đá không hát cho Hồ Quý Ly nghe lời Trần Bình Trọng: Ta thà
làm quỷ nước Nam chứ không thèm làm Vương đất Bắc
Đá không hát cho Hồ Quý Ly nghe bài hát Sát Thát trên cánh
tay tướng sĩ nhà Trần đã cháy thành ngọn lửa
Lòng mỗi người dân là một bức trường thành
Lịch sử mấy trăm năm nhà Trần đã bền như thế.

Nhân Dân nhìn thấy Ly Cung trước khi nhìn thấy Kinh Thành
Thấy hang giết Thiếu Đế trước khi nhìn thấy ngai vàng
Thấy sự chốn chạy trước khi trở thành Thiên Tử
Thấy Gươm giáo hận thù trước khi cầm tay nhau nhảy múa
Tiếng nhã nhạc cung đình chưa át được tiếng khóc thê lương
mấy trăm quan Đại Thần nhà Trần bị giết kinh hoàng
Những oan hồn vẫn hiện về những bóng ma lởn vởn
Trần khát Chân vẫn còn xách đầu chạy khắp bàn dân thiên hạ!

Đá ơi hãy trả lời
Hôn Quân hay Minh Quân?
Cải cách cho dân vì sao dân nổi giận?

Không phải giặc Minh đã chặt đầu rồng
Chính Nhân Dân đã chặt!
Đá bị cụt đầu
Đá có đau không?

Hơn sáu trăm năm
Truyền thuyết đã biến màu
Lịch sử đã biến màu
Mặt đá đã biến màu
Ngai vàng không còn nữa
Chỉ còn lại một kỳ quan đá
Một kỳ quan mồ hôi
Một kỳ quan nước mắt
Một kỳ quan máu
Trống Lễ Hội ngân lên
Ruột đá nhiều gió hú.

25.1.2013

Thơ NMK/ Tác giả gửi bài

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét