Thứ Năm, 28 tháng 6, 2012

Thơ Vuông/ Thơ Tam Giác và Thơ Tròn Vuông

XƯỚNG HỌA TÌNH THƠ  

Từ một giao lưu xướng họa thơ trên trang Hoangxuanhoa.  blosspot.com, Nguyễn Nguyên Bảy viết ngẫu hứng bài thơ: Tôi Vuông, đã được hai bạn thơ Bùi Thị Sơn (Lai Châu) và Trần Vân Hạc (Hà Nội) có thơ tâm sự chia sẻ. Dưới đây là trang đăng nguyên văn ba bài thơ đó, mời đọc.



TÔI VUÔNG
Thơ Nguyễn Nguyên bảy

Quê tôi nói gọi là ru
Mụ ru tôi nụ nở từ từ hoa
Lạ chưa chào trẻ sinh ra
Ầu ơ nào cũng...ạ ơi là tròn vuông
Mẹ tròn mà đẻ con vuông?
Vuông tôi chẳng biết nên buồn hay vui
Vuông tròn cũng thế cả thôi
Mẹ cho nút vú bú lời dân ca
Là vuông tôi vẫn lẫy bò
Là vuông chín tháng vẫn lò dò đi
Tồng ngồng trời vẫn tròn bi
Biết thẹn trời bỗng vuông y như trời
Mẹ khen con rối rít lời
Ạ ơi không chỉ ầu ơi nữa rồi
Một khi đã biết đầy vơi
Ru là thơ đấy vuông tôi đang tròn
Gặt mừng mẹ cấy mạ non 
Thơ tôi vỡ tiếng véo von si cuồng
Gió no thơ phưỡn bụng buồm
Cò đói thơ đứng thả buồn bờ ao
Bể đời nước mắt đổ vào
Nghe hoa thoang mật lòng khao khát tình
Gặp hôm trúc đứng một mình
Tôi vội đầu đình xin trúc cho vuông
Trúc cười. Sao chẳng đòi tròn?
Tròn vuông từ đó chỉ còn là tôi…


TÔI TAM GIÁC
Thơ Bùi Thị Sơn

(Viết sau khi đọc bài "Tôi vuông" của nhà thơ
Nguyễn Nguyên Bẩy trên trang haixuanhxh.)
 
i tam giác từ trong trứng nước
Tam giác thường nên  ba góc chẳng cân
Góc nhọn quắp chặt lấy đôi chân
những ngón khoằm để  biết đi trên đá
Góc bẹt  chứa đôi tay  ấm lạ
để vuốt ve, ôm ấp những người thân
Còn góc tù  trói chặt trái tim câm
không cho hát lời yêu thương đằm thắm
Tôi tam giác từ cạnh dài, cạnh ngắn
cứ tãi ra rồi gấp khúc óc tôi
Mới sinh ra tôi chẳng bình thường rồi
trong bọc ối đầy căng bọng nước
người ta dùng kéo mới lôi tôi ra được
đôi mắt đen như nòng nọc chửa đứt đuôi
Tôi tam giác cả những nốt ruồi
và lệch cả chân trời tam giác
Tôi - tam giác- một đời không làm điều độc ác
Tôi - tam giác chứa biển trời khao khát…

TÔI VUÔNG TRÒN
Thơ Trần Vân Hạc

(Viết tặng Nguyễn Nguyên Bảy nhân đọc bài Thơ Vuông)

Mẹ hiền như thể bầu trời
Ngàn năm vành vạnh rạng ngời nước non
Mẹ sinh con ước ao vuông
Như hình đất nước ngọn nguồn xửa xưa

Quê hương trong mắt trẻ thơ
Mảnh vườn thửa ruộng cánh cò bờ tre
Sữa nuôi con bằng bạn bè
Lời ru ươm chín hồn quê đượm tình

Bao năm lửa đạn chiến tranh
Máu sông xương núi để giành tròn vuông
Trời cao không thể cao hơn
Đất vuông không thể vuông hơn chính mình

Mẹ đi trong kiếp phù sinh
Dành cho con cả ngát xanh bầu trời
Tròn vuông con hiểu mẹ ơi
Đấy lời đất nước đấy lời mẹ cha

Âm dương trời đất giao hòa
Tròn vuông hòa hợp cho ta nên người
Hà Nội 27.6.2012


Copy từ
Hoangxuanhoa.blospot.com
Trannhuong.com
vanhac.org

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét