Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012


Thơ Phạm Xuân Trường


ÔI CÔNG NÔNG
Thôi rồi cái lũ công nông
Bây giờ nặng nhẹ lại gồng lên vai
Trở về cái thuở sơ khai
Đồng sâu ruộng cạn rạc rài nông sâu
Công nông đấy đi về đâu
Còng lưng cha lại làm trâu trên đồng
Nước lã thì đổ ra sông
Bây giờ xếp xó công nông đi đời
Một thời mày đã lên ngôi
Giờ thành phế liệu về ngồi gốc đa
Đường làng cho đến phố xa
Người ta đắp chiếu làm ma cho mày
Lệnh ban sửng sốt từ nay
Ra đường cấm thấy mặt mày: Công nông.

CHÓ ĐÁ
(1)
Đầu làng thì thụp khói hương
Mặt trơ trán bóng gió sương dãi dầu
Chẳng hề được một tiếng gâu
Thản nhiên toạ hưởng cau trầu thế gian

(2)
Trăm năm bia đá thì mòn
Nghìn năm chó đá mặt còn trơ trơ
Bao giờ cho đến bao giờ
Ô hay phận chó mà thờ cũng thiêng.


HOA MAI

Đứa lớn đi nhập ngũ
Trước ngõ trồng cây mai
Đứa sau rồi sau nữa
Ngõ đã thành rặng mai
Hoa mai thành quả mai
Quả mai buồn mà chín
Như giọt máu bầm tím
Lại rụng vào lãng quên
Bao nhiêu rồi mùa xuân
Bấy nhiêu rồi mùa nhớ
Mai đã thành cổ thụ
Các con đi không về
Xác vàng ấm ngõ quê
Chỉ mai là đúng hẹn
Những con chim mỏ quẹt
Nó hót gì trên kia.
.
LÒNG MÁ
Nắm nhang má xẻ làm hai
Đứa đi quân dịch, đứa ngoài chiến khu
Trời còn nín được cơn mưa
Má sao nén được giọt thưa giọt dầy
Mộ chồng một nén nhang gầy
Con hai nấm đất bên này, bên kia
Thắng thua ngủ dưới mộ bia
Vô danh kia nữa cũng chia cho đều
Miền Trung cát trắng nắng thiêu
Má quỳ như tạc vào chiều Trường Sơn.



Thơ Phạm Xuân Trường/ Trannhương.com đọc chọn
nnb vi tính giới thiệu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét