Thứ Sáu, 1 tháng 6, 2012

Thơ Nguyên Hậu

 


NGUYÊN HẬU
Điện thoại: 0984.633.105
 
ĐÊM NGHE TUỒNG HÁT THỊ MẦU

Nào là “táo rụng sân đình”
Nào là thầy tiểu nào là Kính Tâm
Nghe câu hát cổ đêm rằm
Chợt thương Mầu Thị tiếng trăm ngàn đời

Lẳng lơ âu cũng kiếp người
Đa tình lúng liếng buông lời bướm ong
Chốn kệ kinh lại phải lòng
Tiếng oan đổ quấy trăm năm tiếng đời

Tàn canh câu hát vãn rồi
Kính Tâm hóa Phật rũ lời thị phi
Tuồng tan đào kép lại đi
Trần gian một kẻ thương chi Thị Mầu …


KHÔNG ĐỀ

Đừng dối em dù chỉ một lời
Bởi bao dung cũng nằm trong giới hạn
Anh gần gũi, thẳm xa, mêng mang hay sâu lắng
Em ru mình trong những thứ tha

Năm tháng đang về năm tháng dần qua
Chú mèo con cuộn mình nép vào hiên sưởi nắng
Em cuộn mình nép vào trong thinh lặng
Ảo vọng đi tìm khuôn mặt thật tình yêu

Đất hạn cằn khô rễ khát chắt chiu
Nhìn qua kẽ tay em thấy trời trong xanh quá
Đừng để em bước đi, thành kẻ lạ
Khi anh dối em, dù chỉ một lời.

CỔ TÍCH

Có những cánh đồng chạy dài trong ký ức
Cô bé lọ lem chơi trốn tìm bỗng kẹt giữa giấc mơ
Cánh cò trắng không còn vô định
Chở cả tháng năm bay mãi đến bây giờ
Mẹ chẳng còn còng lưng trên ruộng phèn tháng Chạp
Cái rét căm căm trốn hết với ráng chiều
Thôn nữ gót bùn hóa thành cô Tấm
Sau buổi cấy cày đợi ướm hài thêu
Chân giường nào cũng chôn đầy xiêm y đẹp
Bí ngô góc vườn cất giữ ngựa xe
Cô thôn nữ đợi chờ người đến
Hoàng tử bên nhà hồi hộp lắng nghe
Giữa bộn bề ta vẫn miền cổ tích
Dẫu tuổi nào cũng cất giấu trẻ thơ
Cái chớp mắt một ngày trôi đi mất
Giữ lại niềm tin trong cổ tích vô bờ.

TỰ KHÚC TUỔI HAI MƯƠI

Ta viết bài thơ cho ngày hôm qua
Khi ngoài kia phố còn đang ngủ
Có chiếc lá chênh chao giật mình thức giấc
Long lanh đón giọt sương cười
Ta viết gì cho ta khi đang tuổi đôi mươi
Trót mộng mơ soi mình trong cổ tích
Có chăng hài rơi và hoàng tử đến tìm
Ngu ngơ nào chẳng có lúc lặng im
Để một sớm mai nhận ra mình đã khác
Để trân trọng hơn
khi bước qua cánh đồng đời xanh ngát
Ta tìm câu Kiều xưa, mẹ ru nôi à ơi mộc mạc
Nhìn gương mặt ai cũng rạng nét dịu dàng
Tìm về sông nghe phù sa chảy mênh mang
Mơ những ngã tư bớt đi một phần tấp nập

Những bàn tay đan nhau, chậm thôi, đừng sống gấp
Nói với hai mươi, ta sống để yêu đời.
.

THƠ NGUYÊN HẬU/ NGUYỄN VĂN HÒA (ĐỌC CHỌN)
nnb vi tính giới thiệu



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét