Thứ Hai, 4 tháng 6, 2012

Thơ Bùi Đức



THƠ BÙI ĐỨC

Email: buidinhduc87@gmail.com
ĐT: 010-2474-2422

Em là..

Em là em của mẹ cha

Nào đâu phải của riêng ta bao giờ?
Em là em của hững hờ
Cho đời thao thức mộng mơ canh dài
Em là em của sớm mai
Rạng đông e ấp bờ vai run thầm
Em là em của đêm rằm
Đôi mươi vành vạch sáng trăng dịu dàng
Buồn hoang hoải nhớ mênh mang
Em là em của ngỡ ngàng trăm năm
Anh không nhầm! Thực! Không nhầm
Em là em của duyên đằm thắm xưa
Về tiền kiếp một chiều mưa
Em là em của ta vừa biết đau.

Hát cho mối tình đầu

Hát cho em mối tình đầu

Nửa sao hạnh phúc nửa đau đớn nhiều
Ghi ta gẩy khúc thương yêu
Vòng tay ôm ấp cả chiều xa xưa
Chia đôi vỡ vụn giọt mưa
Tìm đâu ngày tháng đón đưa trong đời
Trải qua vô cảm kiếp người
Lẻ loi chân bước giăng trời lạnh căm
Tiếng yêu đầu mãi âm thầm
Một mình góp ước khôn cầm nhớ nhung
Bờ vai khao khát hơi nồng
Còn ai vẫn đứng ngóng trông ai hoài
Về đi bóng trăng qua đồi
Về đi tia nắng tả tơi nhạt màu
Về đi một thuở có nhau
Làn môi run nhẹ cơn sầu vụt bay
Thời gian trôi mấy ai hay
Tìm người khờ dại vơi đầy bên sông
Đông chưa về giá băng lòng
Lặng câm chờ đợi rêu phong tâm hồn
Em không về nỗi cô đơn
Bài ca đã hết tôi còn ngồi đây.

Em mơ

Em đang mơ

một giấc mơ
Hóa người xa lạ hững hờ với tôi
Lệ đông ròng rã
rơi
rơi
Khoác thêm áo niệm
chơi vơi
não nùng
Em mơ…
thêm một giấc nồng
Nói cười vui vẻ bên chồng tương lai
Gió se cứa đứt bờ vai
Tím trong hơi lạnh,
bóng ai dõi nhìn
Đường xưa
giờ bỗng lặng im
Chân nào dẵm nát con tim dại khờ
Đông về
hoang những giấc mơ
Cây khô gầy xác con đò lạc đâu?
Đến nhanh thường cũng đi mau
Tình đôi ta
thực tình đầu
chóng phai
Như tuyết vẫn giá băng hoài
Như phôi pha gói những ngày xa xưa
Em mơ
Yêu chớm đủ vừa
Tôi không mơ cũng đã thừa tương tư
Mắt môi nào ngọt thiên thu?
Em mơ
Tôi thức
để ru tình mình.


Mưa lưng phố


Mưa lưng phố nhỏ lưa thưa

Hàng cây oằn gió đẩy đưa chạnh lòng
Xin em chút ấm môi hồng
Cho đời bớt lạnh khi đông kia về
Quán quen dưới tán lá me
Ngày em qua đó rớt mê đắm tình
Xin em dựa sát ngực mình
Cho anh rõ nhịp thình thình con tim
Khuya leo lét ánh mắt đêm
Xung quanh tĩnh lặng ướt nhèm nụ tay
Phôi pha từng hạt bay bay
Xóa mờ đằm thắm tháng ngày xa xưa
Xin em hơi thở nào thừa
Tái sinh sống lại khi vừa yêu nhau
Xin em đừng vội nhạt màu
Đọng trên mi giọt thương đau hoang tàn
Đến như những cánh chim ngàn
Cũng nghe tha thiết nồng nàn gọi đôi
Xin em tóc cứ chẻ ngôi
Bên thì hờ hững bên đòi khát khao
Mình anh say đắm ngọt ngào
Đôi tay cạy mở lối vào miên man
Mưa nào luồn lách từng gian
Lạnh nào chất chứa đầy tràn hồn anh
Xin em góc nhỏ mong manh
Dẫu mai ly biệt cũng đành vậy thôi
Một trời đêm phố rơi rơi
Con đường đứng đó ru người mộng mơ
Xin em cứ lặng như tờ
Để anh thủ thỉ dại khờ trong anh….

Còn thương nhớ gọi tên nhau
.
Còn thương nhớ gọi tên nhau
Cho mây trời tích một màu xám rêu
Xưa ai gót bước phiêu diêu
Để giờ lạc mất cuối chiều lá bay
Còn thương nhớ tới chốn đây
Giọt buồn lệ nhỏ sông này xao xanh
Bên hàng tóc ngắn mong manh
Gió heo may thổi ta mình chia hai
Còn thương nhớ một bờ vai
Gầy run lạnh lúc không ai đưa về
Say như tỉnh, tỉnh như mê
Đời thường bỡn cợt duyên thề trái ngang
Còn thương nhớ gửi mây ngàn
Chiều nay nhuốm đỏ hôn hoàng phôi pha
Thuở nao chỉ có đôi ta
Giờ đây lẻ bóng mãi xa thật rồi
Còn thương nhớ viết những lời
Để em nhẹ bước để tôi riêng mình
Dẫu rằng có gặp vờ thinh
Còn thương nhớ, nhớ mối tình khắc sâu
Còn thương nhớ để đớn đau
Để ai biết được cần nhau thế nào
Lửa hồn cháy bỏng khát khao
Thiêu ta chết một chiêm bao kiếp người.

Chùa Hương đầu xuân
.
Nước xuôi trong vắt một dòng
Quanh co rừng núi càng hùng vĩ thêm
Mái chèo từng nhịp khuya êm
Người đi trẩy hội bao niềm ước mong
Trời xuân lất phất bụi hồng
Mây mờ che phủ bềnh bồng một phương
Thuyền về đầy ắp phong sương
Dập dềnh chở khách tìm đường chân tu
Cỏ hoa xanh thắm đôi bờ
Vọng vang chim cất tiếng gù sớm mai
Mưa cho lem lấm gót hài
Mưa cho thanh tịnh tâm ai muộn phiền
Giữa trần thế khổ liên miên
Nằm cao chót vót chốn thiền chùa Hương.
.

THƠ BÙI ĐỨC / NGUYỄN VĂN HÒA ĐỌC CHỌN
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét