MÀU HOA
DÃ QUỲ
Thuở
ấy dã quỳ mới chớm hoa
Nở
mãi sang đông mới hết mùa
lung
linh vạt nắng trời tha thướt
Về
ngủ trên đồi hoa ngẩn ngơ
Thuở
ấy hồn trong như suối tơ
Gặp
em , cơn gió nhẹ trong đời
Ta
yêu chẳng nói lời hò hẹn
Để
mãi hồn nhiên giọt nắng chiều
Vẫn
nhớ chiều xưa trên đồi hoang
Dã
quỳ nở rộ khúc sông làng
Ô
kìa, tiếng dế trong vòm lá !
Ngắt
vội hoa vàng bối rối trao
Ta
gửi ngàn thương về lối hoa
Màu
hoa vàng nhớ thuở ban đầu
Em
ơi, chiều chảy về nơi ấy!
SẮC
HƯƠNG NGÀY THÁNG
Vẫn
từng buổi sáng thân thương
Đạp
xe đến lớp nắng vương trên đường
Bầu
trời xanh biếc giăng phơi
Lũ
ong tìm mật tung đôi cánh tròn
Cao
nguyên đồi núi chon von
Tường
rêu ngói đỏ lối mòn sương hoa
Trường
quê ngày tháng chan hoà
Trò
ngoan lội suối gần xa chuyên cần
Ngày
nào nắng mới thênh thang
Đường
vui tuổi trẻ, dấn thân một thời
Bỏ
quên phố xá rong chơi
Nay
về vẫn gió mây trôi dạt dào
Đường
xưa phố núi đón chào
Thơ
cùng Giáo án ngọt ngào tháng năm
Hương
rừng, hương đất thí thầm
Cao
Nguyên trời biếc trên vầng tóc xanh .
CHÀO
NHỮNG NGÀY XANH
Tiếng
ve gọi nắng ngang chiều muộn
Vẽ
mùa hè trên nhánh phượng ngu ngơ
Âm
thanh tiết học nào rơi xuống
Bụi
phấn bay theo áo học trò
Phượng
đã lung linh ngàn cánh đỏ
Giành
nhau hồng trên má em xinh
Cũng
thổn thức bởi cùng chung nỗi nhớ
Chuỗi
ngày xanh, bục giảng, ân tình...
Ngày
sắp biệt ly buồn quá đỗi
Chưa
xa mà nhớ đã vô cùng
Bâng
khuâng lưu bút chuyền tay vội
Tháng
5 về, nghe sách vở rưng rưng ...
Thôi
chào nhé, sân trường và lớp học
Những
vòng xe gõ nhịp đến trường
Có
sớm mai trôi dài trên tóc
Và
áo trắng bay ... chật phố phường.
LỜI
RIÊNG CỦA BIỂN
Gió
lạc giữa màu xanh
Trùng
dương mênh mang sóng
Cát
trải vàng thơ mộng
Hàng
dừa nghiêng... làm duyên
Sóng
như chiếc áo mỏng
Hững
hờ trên vai thon
Như
một cánh môi ngon
Ngọt
ngào trên ghềnh vắng
Hoà
âm trôi vào xanh
Nhớ
thương dâng ngập hồn
Không
gian chừng lắng đọng
Thổn
thức cùng ghi ta
Thủ
thỉ đêm ngân hà
Em
là bài ca sóng
Trong
vòng tay biển rộng
Thuyền
say mộng hải hồ.
MÙ
SƯƠNG MÈO VẠC
Rừng
lá biếc tầng tầng mây tha thướt
Đêm
ngọt ngào Mèo Vạc, mảnh trăng treo
Màu
huyền ảo cho rừng đêm say khướt
Gió
lạnh đùa qua ghềnh dốc cheo leo
Đêm
sóng sánh như cái nhìn con gái
Lửa
bập bùng soi phiên chợ liêu trai
Hồn
bỏ ngỏ cho mùa xuân thắm lại
Anh
nâng khèn lả lướt phía Khâu Vai
Sli
say đắm, nồng nàn từng câu hát
Lời
yêu thương , lời lãng mạn , hẹn hò...
Lời
giao cảm trong điệu khèn dào dạt
Trời
thật gần, sương mỏng mảnh buông tơ
Đêm
nghiêng xuống một thời môi mắt ướt
Ta
gặp nhau trong phiên chợ giao tình
Lời
chưa nói nên lòng không quên được !
Mãi
bồng bềnh theo ngày tháng phiêu linh
Anh
tìm noọng trong mù sương Mèo Vạc
Cho
Phăng- xi- pan thổn thức đêm dài
Nghe
trong gió tiếng khèn xa dìu dặt
Đưa
tình về thơm ngát cả Khâu Vai.
ĐÀ LẠT CHIỀU MƠ
Cỏ
hồng in dấu hài xanh
Mùi
hương chiều chín trên ngàn sắc hoa
Nắng
xa bóng lá nhạt nhoà
Tiếng
chuông nào khẽ ngân nga gọi chiều
Lắng
nghe tiếng của tình yêu
Trên
đồi sương cỏ rất nhiều niềm vui
Vòm
xanh rực rỡ dã quỳ
Lục
bình chở tím tà huy cuối trời
Sương
về Đà Lạt lả lơi ...
Giọt
lung linh sớm, giọt ngời ngời đêm
Đường
hoa đan gót chân mềm
Khung
trời ngát lạnh dịu êm suối nguồn
Nắng
vờn trên cánh môi ngon
Nụ
hôn của gió xoay tròn phố đông
Bâng
khuâng nâng một nụ hồng
Nghe
từng hơi thở, vẫn còn có nhau.
LÃNG
DU
Bềnh
bồng mây trôi từng phiến
Thân
tình từ thuở ban sơ
Gió
trăng ngàn năm phiêu lãng
Vô
tình làm hạt thơ rơi
Thế
gian nhiều người nhặt được
Gieo
vào ký ức hương hoa
Hành
trình đi qua yêu ghét
Ngu
ngơ nhận lấy vui buồn
Ngày
đi qua chiều lãng mạn
Bao
lần vẫn nỗi lòng không
Vu
vơ đôi lời đưa tiễn
Hoàng
hôn bất chợt thở dài
Tôi
đi rong ruổi kiếp người
Thèm
nghe một tiếng à ơi...
Lời
tôi bao lần thổn thức
Lắng
vào tình mẹ sầu rơi
Tôi
đi qua đời ghé trọ
Một
lần làm kẻ lãng du
Ngắm
mình nụ cười rất thật
Trầm
hương lối nhỏ đi về
NGÀY
MỚI
Nắng
ngời ở phía em đi
Rộn
ràng trên khóm tường vi rất hồng
Tiếng
se sẻ hót thật trong
Với
màu tơ trắng, mây vờn trời xanh
Buổi
mai lá hát trên cành
Áo
hoa hay nắng long lanh bên đường ?
Lên
đồi bước nhẹ như sương
Bờ
vai thánh thiện thoảng hương giao mùa
Đồi
xanh cỏ mượt gió đưa
Gọi
khung trời biếc thêu thùa sắc hoa
Nụ
cười ngày mới an hoà
Và
em như khúc tình ca ngọt ngào
Gió
về nhảy nhót trên cao
Em
qua giọt nắng lao xao bên đời
Chỉ
còn khoảng cách ngắn thôi
Là
sẽ sóng bước lên đồi cùng em.
NÓI
VỚI...CHIỀU
THu
cũng vừa sang với heo may
Thấp
thoáng thuyền mây đón gió về
Hương
xưa mộng khép... chiều ngơ ngác
Cỏ
rối chân đồi mặc gió bay
Chiều
xuống chiều ơi bao nhớ thương
Mây
cho ta gửi đến muôn trùng
Nụ
tường vi rụng thương mùa cũ
Mãi
ngóng đời nhau giấc lẻ loi
Gió
cũng về trên vạt áo bay
Lòng
buông theo chút nắng hao gầy
Tìm
nhau như mộng tìm đêm vắng
Giữa
cõi mù sa chẳng thấy nhau
Gửi
đến tình xưa đoá mộng đầu
Mùa
thơ mây nhạt sắc hoàng hôn
Hẹn
nhau một kiếp xa nào đó
Nhạc
sẽ hoà thơ dạo lối trăng.
HỒNG
NHAN
Sông
xưa một cánh buồm dong
Bến
sầu nhỏ lệ, chiều đông sóng tràn ...
Lạnh
về se sắt hồng nhan
Vớt
lục bình hỏi : Tình nhân chốn nào ?
Nông
Quy Quy
Thơ Nông Quy Quy/ Dung thị Vân chọn đọcnnb vi tính giới thiệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét