Thứ Bảy, 16 tháng 6, 2012

Thơ Hồ Nghĩa Phương



HÔ NGHĨA PHƯƠNG
ĐT: 09344561489

Nghe Dạ cổ hoài lang ở Tây Nguyên

Chiều Pleiku em hát điệu “Hoài lang”*
Cuộn dòng nước Gành Hào mùa biển động
Trăng trắng mênh mông đất đồng chưa ải
Ngọn gió vỡ òa dào dạt tràm chim.

Dạ cổ hoài lang em mãi đi tìm
Nên phố núi con dốc dài uốn khúc
Đêm giã bạn ánh đèn màu thao thức
Câu hát ngọt ngào mắt ai rưng rưng?

Anh đến đại ngàn thương nhớ người dưng
Khắc khoải cầm canh tiếng chim bìm bịp
Gặp nhau rồi nói chi câu chia biệt
Khiến đất trời Tây Nguyên thênh thang.

Người ở Bạc Liêu dù có lỡ làng
Xề u xế u…  nao lòng con nước
Hãy vững tin tình yêu luôn đến trước
Ngàn thông xanh đợi mưa nắng giao hòa.

Hoài lang ơi, những phút thăng hoa
Chiều phố núi ngỡ ngàng mây gió
Giờ chia tay cũng động lòng cây cỏ
Người đi về, em còn đứng trông theo.

* Bài hát Đêm Gành Hào nghe điệu Hoài lang
 của Vũ Đức Sao Biển.

Tình tự Vũng Tàu

Đôi lứa tự tình
ào ạt con sóng xô bờ
em thẫn thờ hoang dại
anh ngẩn ngơ biển khơi phong ba.

Biển ôm núi bao dung
hàng dừa che thảm cỏ
khát khao tình yêu dậy sóng
bềnh bồng giấc mơ đêm.

Ngọn gió nồm cuồn cuộn
cuối đông bàng vẫn xanh cây
hoàng hôn lặn vào biển
em tựa vào vai anh.

Vũng Tàu cong bờ môi thắm
biển và núi quyện lòng
anh - em dựa vào nhau…
tin yêu.


Điệu lý đánh rơi

Đêm phương Nam nghe điệu lý qua cầu
Thương con nước lớn ròng xuôi chảy
Em lấy chồng rồi
Con bìm bịp kêu đêm.

Điệu lý mình thương câu hát dịu êm
Nghe khắc khoải chiều đông biêng biếc
Như hối tiếc một lần nguyện ước
Người qua sông cầu ván gập ghềnh.

Em lấy chồng, người làng bên
Lục bình lửng lơ
Trôi về phương ấy
Mang nỗi nhớ đầy vơi.

À ơi, điệu lý anh yêu
Qua cầu làm rớt... bóng chiều chao nghiêng.

Nửa mảnh thương yêu

Quá nửa cuộc đời anh phiêu lãng nơi đâu
Ngôi nhà ấy, đêm đêm chị vẫn chừa chiếc gối
Đắp tấm chăn bông còn thừa nông nổi
Một thời từng tay ấp tay yêu.

Hạnh phúc tạo nên không dễ chia đều
Cơn nóng giận cũng biến thành sóng gió
Sao trên trời lúc mờ, lúc tỏ
Nỡ làm sao băng rơi xuống cánh đồng.

Đêm trở mình quờ phải khoảng không
Tiếng chị thở dài bay qua miền kí ức
Người ở đâu, nơi xa kia có nhớ
Kỷ niệm ùa về trong sương ban mai.

Chị lật từng trang nhật ký mờ phai
Dòng chữ thân yêu thấm nhòe nước mắt
Ai lại gỡ nửa trái tim đi mất
Biết bao giờ hàn gắn vết thương đau.

Đêm dần qua theo ánh nắng ngày sau
Lòng muốn gọi… biết anh có đến!?
Bởi vụng dại một lần lơ đễnh
Xót xa tình vì tan ước mơ xưa.

Ngày trở mùa dù nắng hay mưa
Chị chờ cửa, đợi tiếng chân quen thuộc
Nhưng cuộc đời không như mong ước
Giọt nước mắt này, chị dành để... riêng anh.


Phố Núi

Ngày mai này anh về thăm phố Núi
Có còn không bằng lăng tím ven hồ
Nghe xa xót những buồn vui kỷ niệm
Dã quì ơi, xào xạc cuối mùa đông.

Một lần thôi mây xám bão giông
Vần vũ về neo nơi góc phố
Chùm hoa giấy rực màu nghiêng ngả
Em tựa vào anh chìm đắm giấc mơ hồng.

Vuốt giọt sương rơi trên tóc bềnh bồng
Dốc phố trên cao ai đành lạc bước
Em ngỡ ngàng trong nửa chiều li biệt
Mắt nhìn xa xăm không bến không bờ.

Chút tình riêng theo năm tháng mộng mơ
Anh đứng bên hồ, lòng mình tĩnh lặng
Em xa quá, còn anh thì mê mải
Gửi niềm riêng theo tiếng gió đại ngàn.

16/3/2011

Nếu một ngày?

nếu một ngày
em vịn tay anh
vượt qua chiếc cầu... cô quạnh
ánh trăng soi bóng nước chập chờn.

nếu một ngày
em thả nỗi cô đơn
theo chiều gió cuốn
hoàng hôn chắc là về muộn.

nếu một ngày
em lặng buồn không rõ
ráng sẽ đỏ
cuối con đưòng anh đi.

nếu một ngày
em cùng anh dành đôi phút
vòng quanh ngôi nhà hạnh phúc
rộn tiếng cười trẻ thơ.

nếu một ngày
em - anh chung bước
nắng hanh vàng mấy lượt
mặc hàng cây trầm tĩnh đứng yên.

nếu một ngày
em và anh… chạy trốn
dòng đời cuộn mình đi qua
ta không biết điều gì sẽ xảy ra!?

14/6/2012


Thơ Hồ Nghĩa Phương/ Tác giả gửi bài
nnb vi tính giới thiệu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét