Thứ Sáu, 22 tháng 6, 2012

Thơ BNN/ 108 khúc tặng Liên/ Bài 1-10



nguyễn nguyên bảy
THƠ
108 KHÚC TẶNG LIÊN


01
TỰA
 
Là khi anh nói về em
Bông hoa trước cửa tự nhiên nở bùng
Trên cành một giọt sương rung
Gió nhẹ vô cùng thổi mãi không rơi

 

Nghĩa yêu chỉ có vậy thôi
Không tin em thử lên trời hỏi xem

Em bay lên hỏi trời
Lời trời
Mây mưa là chuyện của người yêu nhau..
Anh tội nghiệp hạt mưa
Vườn đời muôn hồng ngàn tía
Sao mưa sa xuống vườn anh ?
Cây hoa dại trước thềm

Tự khai thiên lập địa
Cỏ hoa nào không hoa cỏ dại
Không tin anh tìm đất hỏi xem

Anh về cội hỏi đất
Đất bảo khoai lúa không tự nhiên mà có
Giếng nước bến sông không tự nhiên mà có
Giường chiếu không tự nhiên mà có
Vua chúa trẻ thơ không tự nhiên mà có
Thế mà chúng mình có nhau

Giọt mây rơi mưa vào lá
Mập mạp mình cây hoa nở
Gió đưa sắc nắng hương tình.


(Kinh Thành C ổ Tích, NXB Văn Học,
bài Tựa này tên thơ là Mây Mưa
)

02
THƯ TÌNH 

Lục tìm trong lưu trữ yêu, thấy bức tỏ tình
gửi Sen, đề năm 1968, tháng khói lửa Mậu Thân, bằng
văn vần, bèn ngồi một mình cười hát ngân nga…


Tình yêu gọi dòng sông xuôi về biển
Chim đầy vườn ríu rít gọi mai lên
Mỗi bông hồng chợt hiện một nàng tiên
Em đã đến để lòng anh thương nhớ

Yêu nhau rồi mở cửa lòng tự thú
Trái tim yêu nhịp đập rất thật thà
Khi lòng em đã nghe tiếng tình ca
Cũng là lúc mắt em nhìn mắc cỡ

Ôi diệu kỳ là phút giây gặp gỡ
Anh bỗng thấy mình trong mắt em
Có phải tình yêu làm em đẹp lên?
Trong mắt anh em bỗng cười e thẹn

Anh đâu phải lâu đài trên cát biển
Nước triều lên sẽ cuốn nát tơi bời
Anh đến với em da thịt của đời
Mắt tin yêu và nụ cười sự sống

Anh đã bỏ qua bao nhiêu hình bóng
Dẫu là hoa chói rạng cả khu vườn
Em so với ai đều rất bình thường
Nhưng với anh em là người đẹp nhất

Như họa sĩ trong tay đầy mầu sắc
Anh vẽ tình bằng những sắc mầu riêng
Nghe trái tim thủ thỉ gọi tên em
Đường hạnh phúc hai chiều ta gặp mặt

Anh muốn nói về tình yêu thứ nhất
Lại nói về sự nghiệp anh đang theo
Như chim trong bão táp vẫn ca reo
Từ trời khổ bay sang trời hạnh phúc

Em hãy nắm tay ta cùng bước
Cho đến ngày về với nắng với mây
Anh vẫn chẳng quên lời nói hôm nay
Anh yêu em và được em đáp lại


LỜI TÓC CỎ LAU

Chép ngẫu hứng bên lề bài Thư Tình

Lời yêu thủ thỉ thì thầm
Kìa em trăng sáng góc sân bụi hồng
Sáng gì sao lại cong cong
Cong cong trăng sáng tận lòng Thái Âm
Mới hay trăng sáng thì thầm
Gió ôm trăng nói gió cầm trăng đi
Gió trăng say đắm đôi khi 
Tình rì rầm kể xanh thì cỏ lau
Cỏ lau cười lắt lay đầu
Sông lăn tăn sóng thoa bầu vú trăng
Em em ơi vội tình Hằng
Bờ môi nhím thủ thỉ thầm bờ môi

Một người tỏ tình nhiều lời
Một người đáp lẳng lặng cười dâng trao
Đêm nào trăng chẳng gương cao
Soi trăng mà đón sướng vào vườn yêu
(Sách Quan Họ Không Ngoại Tình)

03
THUYỀN TÌNH

Nguyên bản, đề năm 1970, có tên gọi là Mẹ Thương,
viết trước bài Xin Phép Mẹ Đi Lấy Chồng của Liên.


Con cái đứa nào không đứt ruột đẻ ra
Nhưng mẹ thương con nhất
Thương thằng mộng mị thơ ca
Chọn yêu cuộc tình kiếp nạn
Cuộc đời làm sao đủ ván
Đóng nên thuyền tình
Biển gần bờ cá cạn
Khơi xa sóng kình
Mẹ gieo quẻ tiền chinh
Hai chinh úp sấp
Công sinh thành con chưa báo đáp
Cớ chi để mẹ lo buồn
Con yêu em thật lòng
Không ban ơn không hối tiếc
 Lôi phùng Phong quấn quýt
 Quẻ Hằng
Nợ vay từ thuở hư không
Nắm tay nhau kết phiến thuyền tình
Em đi làm ngày nắng sớm dâu xanh
Em đi làm đêm trăng sao bầu bạn
 Cả những cuộc rượt nhau giữa em và bom đạn
 Chít trắng đầu tang
Nuôi đàn em thay cha mẹ
 Mom sông cô gái nhỏ
Tay cò mắt vạc kiếm ăn
Mẹ khấn thầm gieo quẻ tiền chinh
Hai chinh ngửa cười

Mã quẻ chinh thần thánh không lời
Linh cảm bể yêu sóng lớn
Để thuyền tình không đắm
Thuyền tình phải khẳm yêu
Mẹ lội qua sông
Mẹ ra tận biển
Mẹ bóc yếm đào
Mẹ nhào sữa kiệt
Chét khe ván mỏng thuyền yêu
Mẹ đan tay đôi lứa vào nhau
 Lời ngàn cân cầu nguyện
Thuyền yêu qua sóng gió
Thuyền yêu qua bão giông
Thuyền yêu qua trăng hoa
Ván sữa chung tình
Thuyền khẳm
Khẳm một thuyền tình
Buông nguyện cầu
Mẹ gieo quẻ tiền chinh
Một chinh cười
Một chinh khóc
Mẹ tạ âm dương
Thấu cảm lòng tình
Con nép khóc gục đầu ngực mẹ
Vòng tay già gầy guộc ôm con
Thuyền tình hạ thủy…

( Sách Kinh Thành Cổ Tích, NXB Văn Học )


THÁC GHỀNH SÔNG GIÓ ƠI!

Tự bình này viết sau bài thơ Thuyền Tình
hơn hai mươi năm sau (1991)


Ơi ơi ơi!
Thác ghềnh sóng gió sông đời nghe đây
Thấp chuồn còn có mưa mây
Quái nắng còn có cõi tây lửa trời
Không sóng liệu sông có trôi
Không gió sông biết nằm ngồi cùng ai
Thác cho sóng bạc khoe cười
Ghềnh cho gió bỏ bùa người yêu sông
Sóng trăng gắp bỏ vào lòng
Heo may cho mắt thắp hồng nắng mai
Ơi ơi ơi
Ghét thương ta vẫn sống đời với sông

Sông ơi đáp mái chèo lòng
Tình không thương ghét không mong cầu gì
Thuyền tình hạ thủy là đi
Cầu Mây Thác Bạc vô vi bến trời


Ơi ơi ơi
Chồng chống sào
Ơi ơi ơi nghiêng mái chèo vợ hát
Cu trai ngồi mạn Long
Cười ròn gõ nhịp trống cơm
Út gái ngồi mạn Hổ
Đùa nước thả đàn vịt cỏ
Vịt giấy tom tom qua thác
Gió cho vịt cánh
Chát chát qua ghềnh
Quần mưa áo nắng
Bắt con cá chao đào con cua trốn
Cứ thế thuyền trôi
Sông đời ơi có về xuôi?

Ơi ơi ơi
Thuyền đời người xuôi được
Sông đời làm sao xuôi?
 Về xuôi bỏ nguồn cho ai
Bỏ thác bỏ ghềnh cho ai
Không giông không gió
Không thác không ghềnh
Làm gì còn sông đời
 Cho người yêu sông xuôi xuôi xuôi
Thế nhé chào thuyền xuôi…

Ừ xuôi ừ xuôi ừ xuôi
Chào sông đời sóng gió
Thuyền tình vào bến cỏ mai…
 
(Sách Quan Họ Không Ngoại Tình)


04
HOẢNG LOẠN CUỐI CÙNG
Trên bức thơ này còn nhiều vết bầm đỏ của máu,
ADN bảo rằng không máu chồng thì là máu vợ.
Không chết có nghĩa là phải sống.


Sắp đến giờ xe lửa chạy qua
Cha chỉ nghĩ đến con
Chỉ nghĩ đến con thôi
Đứa trẻ sắp mồ côi
Không còn được reo lên tiếng cha kiêu hãnh
Rồi con sẽ thành ai?
Đã có mẹ con?
 Rồi con sẽ ra sao?
Đã có ông bà
Cuộc chiến khốc tàn thiếu gì con trẻ mất cha
Sắp đến giờ xe lửa chạy qua
Cha thấy con
Mắt cười mọng mí
Mùi khai thơm trẻ nhỏ lẫm chẫm giường
Rồi con sẽ thành ai?
Đã có mẹ con
Rồi con sẽ ra sao?
Đã có ông bà
Không có cha
Trời sinh voi sinh cỏ
Lo gì

Sắp đến giờ xe lửa chạy qua
 Con hiện ra
Vườn đời sắc hoa hương quả
Tung tăng lớp chồi lớp lá
Vai quẩy sách
Tay ôm đàn
Hát cười giấu một lương duyên
 Ôi tiếng hát thần tiên
Sao cha nghe trong tiếng hát ấy có tiếng nấc
Có tiếng thét gào
Có tiếng tủi hờn
Có tiếng lạy van
Người chết không còn biết thế nào là nhục nữa
 Nhục nhã này đeo đuổi suốt đời con
Cha chết lặng
Trời trồng
Nhìn đoàn tầu vun vút lao qua

Hoảng loạn cuối cùng vun vút lao qua
Con đưa cha về lại vườn đời

( Sách Kinh Thành Cổ Tích, NXB Văn Học )


THOI ĐƯA


Giời ơi giời ban mai tự tử
Nắng khóc như ri bay ngược về trời
Gió tán loạn chạy như đàn mõ
Chim định bay mà chẳng biết ngược xuôi
Hoa định nở sợ nhuốm mầu tang điếu
Giời ơi có mắt không giời
Cớ chi để ban mai tự tử?

Tự tử ư?
Thoi đưa thời gian
Mai thay ban mai khác
Ban mai nay chôn xuống lạc loài
Không sống không thác
Mắt nhìn thèm thoi đưa
Nhìn thèm nắng non khoe nõn
Nhìn thèm gió lụa chạm môi
Nhìn thèm chim hát
Nhìn thèm hoa lan tan hương...


Tạ ơn trời kịp thức thiện lương
  Ban Mai đã không tự tử

(Sách Quan Họ Không Ngoại Tình)



05
ĐÁM CƯỚI BẠC

Năm 2000, chú rể đã già và cô dâu cũng không còn
trẻ nữa. Vậy mà,vẫn bẽn lẽn trao hôn như 30 năm
trước run rẩy lời yêu?

 
Xin trời đất linh thiêng
Nhận chúng con một bái
Sau bão giông là mưa thuận gió hòa
Sau lũ lụt là đồng xanh trái chín
Ba mươi năm dài hay ngắn
Đầm ấm một lương duyên?
Xin mẹ cha cô bác
Xin những ai ba mươi năm trước
Dự mừng hôn lễ chúng tôi
Nay đã về trời làm gió làm mưa
Nhận chúng tôi một bái
Lời trăm năm thắm nửa đoạn đường
Xin hồn con tội nghiệp mẹ cha nghèo
Vội vàng giã biệt
Xin mái nhà của cha dột nát
Một đàn con lợp không xong
Hư không hỡi hư không
Bái này còn ân hận mãi

Xin bạn bè xa ngoái lại
Xin bạn bè gần đừng đi
Ba mươi năm tưởng mới hôm qua
Hôi hổi bàn tay tình bạn
Đá vàng hoạn nạn hoan ca
Bái này xin tình nhận
Còn bái ngũ chúng tôi tạ nhau
Ba mươi năm ta lại lễ tơ hồng
Vẫn xinh đẹp là em ngày ấy
Vẫn đấng nam nhi là anh ngày ấy
Con cháu ta nếp tẻ một sân đời
Nào cho anh một cái hôn lửa cháy
Đám cưới cổ đổ rượu làng Vân
Đám cưới tân ba tầng rượu chát
Chúng mình cưới nhau
Chỉ có trà đào và quy gai quy xốp
Thuốc lá điếu vấn sợi vàng
Và tiếng máy bay địch đã bay xa
Em chưa một lần làm hoàng hậu
Khăn đóng áo dài thêu
Ai đó tặng đôi gối cưới
Chim câu quấn quýt đến bây giờ
Bạn bè tặng rất nhiều thơ
Vần điệu một đời rơi nước mắt
Ba mươi năm em vẫn em chân chất
Rượu làng Vân em rót mời anh
Ly rượu chát anh mừng mình
Vui gì mà em đẹp thế?
Ba mươi năm vẫn hôn nồng nàn thế?
Đám cưới cổ bỗng nhiên tân
Em nhận tất cả những lời mừng
Rồi trả lời mừng từng người một
Nhờ giữ dùm cho hai mươi năm sau
Trong đám cưới vàng
Em xin nhận lại
Đeo cổ tình một chiếc kiềng yêu
Đêm ấy anh mơ thấy đám cưới vàng
Em làm hoàng hậu
Gót hài thơ thẩn chờ ai
Anh giật mình gọi tỉnh
Em cười trong tiếng trách yêu
Rượu làng Vân say lịm...
( Sách Kinh Thành Cổ Tích, NXB Văn Học )


ỢU LÀNG NHÂN
Nguyên là Rượu Làng Vân, viết dưới bài Đám Cưới Bạc,
nay đổi lại Rượu Làng Nhân để tránh mọi ngộ nhận.

Trai làng Nhân giã gạo đầu trăng
Kỳ lạ giã gạo ngủ gật
Mớ gật bay lên trời giã gạo cùng tiên

Gái làng Nhân tãi gạo phơi trăng
Trộn trăng vào gạo
Trộn tình thanh vắt mầu trăng
Hạt gạo cũng mầu trăng

Trai làng Nhân từ tiên về thức
Bế gạo trăng vào nồi
Gái làng Nhân nhóm lửa vú trinh
Rượu cất

Sàng rơm hương trăng giọt giọt
Tình say lịm lịm
Rượu Nhân

(Sách Quan Họ Không Ngoại Tình)


6
L
ỜI TỎ TÌNH

Anh là một trang nam nhi
Đủ sức đưa em tới địa đàng
Nếp tẻ rồi đầy đủ cả
Anh không hứa của ngon vật lạ
Mỗi bữa đủ ba lưng cơm
Cá mương sông om với lá gừng
Anh không hứa lụa là gấm vóc
Ngực hồng che yếm nâu non
Quần gai quấn ấm mưa phùn 

 Anh không hứa lầu cao môn rộng
Một mái nhà đủ che mưa nắng
Trước thềm một mụn hoa
Anh hứa tặng em đôi gối
Thêu quan họ tứ thời trăng
Để mỗi tối gối ru em ngủ
Anh hứa dìu em qua cầu gió
Cõng em qua sông mưa
Đò khẳm tình sam quấn quýt
Anh hứa đôi ta mùa gặt
Nếp cho đời là nếp cái hoa vàng
Tẻ cho đời là tẻ xoan tẻ dự
Anh chỉ xin tình một điều
Chợt đôi lúc anh lạc mê lạc lú
Em hãy là Bồ Tát khoan dung

( Sách Kinh Thành Cổ Tích, NXB Văn Học )

 
LỤC TÌM KHÔNG TH
ẤY
Viết năm 1996, dưới bài thơ Lời Tỏ Tình
Cái vớ vẩn lục tìm làm sao thấy
Lục tìm lời nộ chiều đông
Tình ươn úp mặt vào vách
Chia khóc với con thạch sùng

Cái vớ vẩn lục tìm làm sao thấy
Anh ngủ vùi lời hứa bình minh
Trể hẹn đưa em đi trẩy hội
Làm sao khoe áo cưới giữa vườn tình?

Cái vớ vẩn lục tìm làm sao thấy
Anh mải vui quên hết dặn dò
Mâm cơm úp lồng bàn lạnh ngắt
Em thu mình trong bóng tối ướt diêm 

 Cái vớ vẩn lục tìm làm sao thấy
Giặt áo chồng vợ nghe thấy lạ hương
Em vội vàng cõng anh ra sông tắm
Tham tình da thịt hôi thâm

Cái vớ vẩn lục tìm làm sao thấy
Em khóc suối lúc anh ngủ bệnh
Cuốn trôi lưỡi hái quỷ thần
Anh hồi sinh trong cười em vàng óng

Cái vớ vẩn là vớ vẩn của riêng em
Chất đẩy trong lưu trữ tình
Lưu trữ tình trong tim
Làm sao anh có thể lục tìm?

Học yêu học yêu mà tìm
Bỗng nghe lời nổi lời chìm ru say
Anh lùa tóc bạc run tay
Hát em thong thả giãi bầy học yêu...

(Sách Quan Họ Không Ngoại Tình)


7
C
ẦU GIÓ 

Năm 1971, thêm
đứa trẻ vớt củi rều chào đời..?

Gió vẫn gió nhưng gió thời đó
Hình như rất thơm
Gió ngồi thảm cỏ
Mải mê gió vẽ sông Hồng
Sông thật quen mà bến thì lạ lắm
Giăng kín thuyền tre bè nứa
Hiện lên một cánh thuyền rồng
Vua men sông ngắm đất
Đêm nằm mộng thấy rồng bay
Gió vẫn gió nhưng gió ngày đó
Hình như giữa hạ
Sợ mồ hôi mặn cỏ
Gió đứng một chân
Gió vẽ
Khúc sông xưa gió vẽ cây cầu
Cầu thật lạ mà người thì quen lắm
Nội mặc áo the
Ngoại khoe yếm thắm
Ngựa xe ríu rít qua cầu
Gió trao cho đám trẻ cây cầu
Đám trẻ khiêng cầu
Vắt ngang sông gió
Đám trẻ lớn lên
Rồi già thành gió
Đám trẻ khác lại sinh ra
Lại già thành gió
Rồi lại sinh ra
Sinh ra trẻ vớt củi rều

Củi rều nhóm lửa
Bếp lửa lùi khoai
Bếp lửa mài gươm đọc sách
Bếp lửa giao duyên
Giao duyên lời thề non nước
Tượng hình con gái con trai
Tượng hình dòng sông đầy gió
Trên sông có cây cầu gió vẽ
Quê hương còn đó gió về
Gió về gặp bến sông xưa
Nước vẫn nước
Nhưng nước thời đó
Biết giờ chảy ở nơi nao
Sông vẫn sông
Nhưng sông ngày đó
Người vớt củi rều nay đâu
Gió choàng tay ôm cầu
Ôm bao nhiêu đời gió
Cầu gió mưa xuân...

( Sách Kinh Thành Cổ Tích, NXB Văn Học )


GẶP LẠI DÒNG SÔNG

40 năm sau, tìm về Cầu Gió, gặp lại dòng sông,
gặp những đứa trẻ vớt củi rều thế hệ sau 1971…

Tôi đã yêu một dòng sông
Năm mươi năm rồi sen có biết?
Lúc ấy tóc tôi và tóc mình cùng xanh ngọt
Mà giờ đều trắng sen lau
Mình bảo tôi đừng đi mau
Nhỡ té xuống sông thì khổ
Trời ơi trời tôi yêu sông là thế
Ngã vào lòng lại bảo khổ là sao?
Tôi cứ đi như thế thầm thào
Trò truyện với sông lời tình chưa thỏa…

Tôi yêu một dòng sông
Và uống cạn nhụy sông sen vắt ấy
Uống chiều đông rét sạm mặt đời
Uống trưa hè tát nắng chơi vơi
Lội đìa kiếm con rô con giếc
Uống những đêm trăng sao đi hội hết
Tôi ngồi với bóng của tôi
Bóng tôi ngả vào sông lẽ nào sông không biết
Không biết cớ gì mở ngực ôm tôi?
Sen lau cong vòng ngực gió…

Tôi yêu mãi một dòng sông
Không một ước thề
Không một địa đàng chờ đợi
Mình bảo nói lời sao tội tội
Tôi cười tội lội qua sông
Tôi đã đem tội lội qua sông
Lội trọn một đời
Bao nhiêu tội tôi sông nhận hết
Để bây giờ thanh bạch sen lau
Tôi về với sông hát tụng lời tình…
 
(Sách Quan Họ Không Ngoại Tình)


8
NƠI ẤY


Nơi ấy các cô gái đều là tiên nữ
Áo quần mớ bẩy mớ ba
Yêu nhau bắc cầu giải yếm

Nơi ấy cốm Vòng gói lá sen xanh
Chuối đổ mầu trứng cuốc
Heo may thu vào từ năm cửa ô

Nơi ấy
Tôi là đứa trẻ đẻ rơi
Mẹ trảy hội trên cầu giải yếm
Các bà tiên chuyền tay nhau bú mớm
Chuyền tay nhau hát hò
Chày Yên Thái tôi nghe
Trái bàng rơi tôi nhặt
Gạo làng Gióng tôi ăn
Sông Cái lắm thủy thần
Rằm Mồng Một dâng hoa chùa Bộc
 
Nơi ấy
Các bà tiên dạy tôi biết khóc
Các bà tiên dạy tôi biết cười
Các bà tiên cho tôi giấy bút
Dạy tôi vẽ lên trời hình Rồng thăng
Dạy tôi chép chữ thành vần
Dạy tôi làm chồng làm vợ
Năm ấy sấm Trạng Trình ran nổ
Trời thật nhiều đạn bom

Nơi ấy lẽ Càn Khôn
Các bà tiên lần lượt về mây trắng
Con đưa mẹ đến đầu cầu giải yếm
Mẹ trắng vào mây
Mẹ thăng vào gió
Mẹ đi trảy hội Tiên Rồng

Nơi ấy
Đào Nhật Tân nở chấn Cửa Đông
Áo trấn thủ phủ rêu Cửa Bắc
Kèn tầu hừng hực Cửa Nam
Quốc ca hát đỏ sông Hồng
Nơi ấy là Kinh Thành Cố Tích
Nơi ấy là đời tôi.

( Sách Kinh Thành Cổ Tích, NXB Văn Học)


9
TỰ HỌA TUỔI THƠ
 
Chưa cười đã thấy răng
Mà lại hay cười
Chưa nhìn đã thấy mắt
Gằm gằm nỗi gì sau đít chai ?

Đêm ngủ gối đầu chữ nghĩa
Mớ ngày thành một xướng ca
Cô giáo phạt tội ngơ ngơ
Sáng sáng tới sân trường quét lá
Cô ơi tội mẹ em quá
Giọt khóc lau khô còn ngấn lệ buồn
Bạn bè đùa gọi chàng Trương
Ai chịu làm nàng Mỵ ?
Thơ tình học trò vì thế
Bẩy sắc cầu vồng em
Mắt nhìn đâu cũng Mỵ nương
Xanh mướt cỏ triền đê sông Cái

Nhớ ngày tuổi thơ xa mãi
Sân trường háo hức chim bay
Trương Chi hát lời giã bạn
Mỵ rút khăn tay
Cô giáo rút khăn tay
Bạn bè ủ tình vạt áo
Tình đầy ngực
Âm thanh đầy sông
Sông đầy thuyền
Có một con thuyền Trương Chi...
( Sách Kinh Thành Cổ Tích, NXB Văn Học)


10

BÁI TÌNH


Hai cha con ngồi dưới gốc đa Chèm
Con nhặt lá đa cha dạy làm ngựa
Lá đa cha thổi làm kèn
Cha bảo ai trèo lên được ngọn đa
Kèn lá đa sẽ vang rền kèn trận
Ngựa lá đa sẽ hóa ngựa thần
Bay lên non cổ tích bái tình...

Thần dạy trai làng trồng lúa
Nương dạy thôn nữ tầm tang
Tình dạy chung tình
Sức mạnh tình cổ nhất
Xác thân hóa thổ thành đê
Ngăn cuồng thủy tặc
Linh thiêng non Tản tình về
Lung linh cổ tích đêm mơ
Lưng đa còng xuống

Cha công kênh con trèo lên ngựa lá đa
Ngựa bay vút ngọn
Kèn lá đa cha thổi vang trời
Gọi bao la cổ tích
Cổ tích ở trong cổ tích
Dọc suốt triền sông Cái sông Con
Đê như yếm thắm
Ngực đôi bờ xanh lúa xanh ngô
Kèn là đa ơi kèn lá đa
Ngày xưa cha thổi
Bây giờ môi con

( Sách Kinh Thành Cổ Tích, NXB Văn Học)

.
Thơ 108 khúc tặng Liên
 
 Góc riêng tư nguyennguyenbay.blogspot.com





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét