Thứ Hai, 4 tháng 6, 2012

Thơ Vũ Bình Lục




THƠ VŨ BÌNH LỤC


LÀNG CHÀI

Loi thoi doi cát trườn ra bể
xanh thẫm phi lao ngợp bóng làng
lấp sấp mái vàng chen mái đỏ
giữa ba bề gió mặn…chung chiêng…

Làng cá sinh thành bên cửa sông
triều lên nước xuống thỏa thuê lòng
quanh năm nắng đổ bầm vai mẹ
dân chài như dáng gió nghiêng nghiêng

Dấu chân cần mẫn nhòe trong cát
phơ phất lưới phơi rối mắt nhìn
tiếng trẻ gọi nhau chật bến cá
nắng chiều như mật xới vàng lên

Mấy năm mê mải phương trời lạ
sấp ngửa mưu sinh chốn thị thành
bất chợt xóm chài trong trẻo quá
muốn về uống đã gió khơi xanh!


NGÕ LÀNG

Ai góp tiền cheo cho ngõ làng lát gạch
lệ làng xưa để dấu đến bây giờ
những viên gạch đỏ au
chứng nhân bao thiên tình sử

Ông bà ta xưa áo váy nhai trầu
thương nhau đến răng long đầu bạc
chữ nghĩa đâu có nhiều
lời yêu như bàn tay năm ngón
như hạt lúa củ khoai
viên gạch nối dài thêm ngõ xóm
trai thôn Đoài sánh gái thôn Đông

Tuổi thơ tôi
thăm thẳm ngõ làng với những con sông
sáng dắt trâu đi
chiều vàng đủng đỉnh
tiếng móng trâu gõ vào ngõ gạch
rưng rưng chảy xiết đến bây giờ
mẹ tiễn tôi đi
mẹ đón tôi về
ngõ gạch đam mê níu hồn con trẻ
chúng tôi đi khắp chân trời góc bể
chẳng thể nào quên ngõ làng xưa nho nhỏ
những viên gạch vẹt mòn dấu tích tháng năm
và tiếng mõ trâu
rưng rức chiều vàng…


HỒN QUÊ

Sương khói giăng mùng ngật ngà ban mai
lúa xuân ngượng ngùng e ấp
một nét quê dịu dàng từ ngàn xưa rất thật
chỉ mình ta ngơ ngác
trước nõn nà…

Chỉ mình ta bổi hổi với sông Trà
mấy mươi năm xuôi ngược đường trần
bước chân nghiền ngẫm
hồn đã lắng tinh sương
chan chan vị đời
đa đoan mùi tục lụy
đôi dép thần rớt lại phía trời xa

Những là nhớ với thương dầu dãi với bao la
heo hút cuối trời hanh hao đằng đẵng
vun vén nỗi niềm
kẻ làm trai nhọc nhằn gồng gánh
gió đông thổi trắng mái đầu

Chắp tay tạ lỗi với hương trầm chùa Keo
nghe nao nức tiếng đời trong dáng Phật
cha ông nghĩ ngợi gì
mà cụ rùa công kênh chú hạc
mỉm cười viên mãn nghìn năm qua?

Gặp giữa quê hương vồn vã nắng tháng ba
mắt em gái đong đầy niềm thương mến
một chút xưa xới lên nhiều kỷ niệm
hương gió đồng bối rối
níu chân ai…


NẮNG ĐÊM

Người nông dân làm nắng ban đêm
trong vườn cây thanh long
thúc cây ra hoa
giục cây dâng quả
thiếu phụ thanh long sinh nở niềm vui vô tận vô cùng

Anh chủ trại nuôi gà làm nắng ban đêm
giục cô nàng mái tơ đẻ ngày đẻ đêm không biết mệt
quả trứng hồng hồng xinh xinh
siêu trứng
tinh tú nhập cõi trần
làm thiên sứ tận trời Tây!...
hóa ra ngày cũng như đêm
đêm cũng như ngày
trái đất vẫn rì rầm sinh nở
cuộc hôn phối đêm với ngày
cuộc ái ân sắc màu biến ảo
làm bông hoa đẹp hơn thơm hơn
vô ảnh vô hình phát sáng

Hóa ra niềm vui có màu
nỗi buồn có sắc
từ có đến không
từ không đến có
rúc ríc trong thúng quà
mẹ gánh chợ chiều quê…


TRANH HỨNG DỪA

Dừa cao cao
trời xanh cao
trái dừa như thể trái đào xinh xinh
lửng lơ đôi quả rập rình
nàng tung váy hứng nghĩa tình đầy vơi
yếm đào lỏng lỏng lơi lơi
tỉnh tình tinh với bời bời nắng trưa
lộc trời tủm tỉm đong đưa
ngàn năm chửa chín chẳng chua…cũng thèm!...


ĐÁM CƯỚI CHUỘT

Đàn chuột đông vui rồng rắn diễu qua làng
trống phách kèn loa inh ỏi
võng lọng xênh xang rể hiền dâu mới
vu quy như thế
chẳng ai bằng!

Đáo để là vui
đáo để tưng bừng
kẻ đón người đưa của mừng chẳng thiếu
lục lạc leng keng ngựa hồng anh cưỡi
võng em đủng đỉnh nửa vành trăng non

Thì cũng một đời đẻ cái sinh con
thì cũng bấy nhiêu giận hờn yêu ghét
một đời trăm năm một ngày hạnh phúc
gió xuân hồng mơn mởn má cô dâu

Bao bộn bề sấp ngửa chuyện đâu đâu
tan biến trước niềm vui nho nhỏ
đám cưới chuột hân hoan cùng giấy dó
nghĩa lý cuộc đời
giản dị thế này sao?...

.
Thơ Vũ Bình Lục/ Tác giả gửi bài
nnb vi tính giới thiệu



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét