Thơ
THÚY NGA
EM NÓI ĐIỀU NÀY
Em không phải là tiên
Cũng chẳng là thánh nữ
Nhưng xin anh đừng chạm vào em
Đừng chạm vào em!
Nếu anh muốn là nhà thám hiểm
Đặt dấu chân đầu lên vùng đất hoang vu
Rồi ra đi quên niềm đau của đất
Phút hồi sinh dưới tia lửa mặt trời.
Xin cho em thầm lặng bên anh
Một đoạn ngắn dịu dàng quyến rũ
Dù môi em trinh bạch đến buốt lòng.
NỖI BUỒN THIẾU PHỤ
Người thiếu phụ có đôi mắt buồn
Đi lang thang trong chiều mùa hạ
Nỗi cô đơn lây sang cả đá.
Có phải nhiều đêm em đã khóc
Cả trong mơ tiếng nấc cũng nghẹn ngào
Nước mắt sầu đọng vũng chiêm bao.
Không thấy nẻo không thấy đường em bước
Mang vết thương không chảy máu bao giờ
Cho đến lúc em về với cỏ
Linh hồn em nương náu ở trong thơ.
CUỘC KIẾM TÌM
Có những cuộc kiếm tìm không dứt
Sợ thời gian hữu hạn vơi dần
Không dấu vết đi vào cõi nhớ.
Có những cuộc kiếm tìm đã gặp
Chợt tan thành khoảnh khắc mong manh
Cuối trời xa thấp thoáng chấm xanh
Hoàng hôn xuống mang theo vào mê lộ
Còn em sau những cuộc kiếm tìm
Có chút gì để nhớ?
Đôi mắt nai thơ
Tiếng khóc thiên thần
Vòng tay mẫu tử
Chân dung em
Lấp lánh nụ cười thiếu phụ
NỖI BUỒN XANH
Nhón chân em bước vào quá khứ
Nhặt một nỗi buồn hiu hắt xanh
Nỗi buồn như thể trôi trong mộng
Thấp thoáng bên đời một khoảng riêng
Hiện tại lạnh lùng cau mặt hỏi
Em nhớ mà chi, một nỗi buồn?
Độ lượng cuộc đời, xin độ lượng
Cho tôi cất giấu một nỗi buồn
Vô cùng
Nơi ấy
Chờ em đến
Đời người – hạt bụi – nỗi buồn xanh...
MỘT THOÁNG BỬU CHỈ
Tặng họa sĩ Bửu Chỉ
Mẩu thuốc tàn chơ vơ
Tách cà phê Thiên đường đắng ngắt
Anh đi rồi, ngơ ngác dòng sông
Nước chảy ngược, Hương Giang buồn mặn
Giọt lệ nào lóng lánh mắt giai nhân?
Bằng hữu nhớ anh buồn uống rượu
Bức tranh chiều, Bửu Chỉ đứng chênh vênh
Bên miệng vực, với bao điều nguy hiểm
Nỗi cô đơn
Triết lý
Buốt tim mình
Viếng anh, chiều Ba Đồn ngã tím
Ngôi mộ bên chùa, lắng tiễng mõ ngân
Một thuở nào thấp thoáng mái tóc xoăn
Với cây đàn ghi ta, anh hát
"Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để một mai tôi về làm cát bụi"
Cát bụi anh bay về phía mặt trời.
----------
Bửu Chỉ, họa sĩ Huế nổi tiếng ,đã mất
Thơ Thúy Nga / Ngô Minh đọc chọn
THÚY NGA
EM NÓI ĐIỀU NÀY
Em không phải là tiên
Cũng chẳng là thánh nữ
Nhưng xin anh đừng chạm vào em
Đừng chạm vào em!
Nếu anh muốn là nhà thám hiểm
Đặt dấu chân đầu lên vùng đất hoang vu
Rồi ra đi quên niềm đau của đất
Phút hồi sinh dưới tia lửa mặt trời.
Xin cho em thầm lặng bên anh
Một đoạn ngắn dịu dàng quyến rũ
Dù môi em trinh bạch đến buốt lòng.
NỖI BUỒN THIẾU PHỤ
Người thiếu phụ có đôi mắt buồn
Đi lang thang trong chiều mùa hạ
Nỗi cô đơn lây sang cả đá.
Có phải nhiều đêm em đã khóc
Cả trong mơ tiếng nấc cũng nghẹn ngào
Nước mắt sầu đọng vũng chiêm bao.
Không thấy nẻo không thấy đường em bước
Mang vết thương không chảy máu bao giờ
Cho đến lúc em về với cỏ
Linh hồn em nương náu ở trong thơ.
CUỘC KIẾM TÌM
Có những cuộc kiếm tìm không dứt
Sợ thời gian hữu hạn vơi dần
Không dấu vết đi vào cõi nhớ.
Có những cuộc kiếm tìm đã gặp
Chợt tan thành khoảnh khắc mong manh
Cuối trời xa thấp thoáng chấm xanh
Hoàng hôn xuống mang theo vào mê lộ
Còn em sau những cuộc kiếm tìm
Có chút gì để nhớ?
Đôi mắt nai thơ
Tiếng khóc thiên thần
Vòng tay mẫu tử
Chân dung em
Lấp lánh nụ cười thiếu phụ
NỖI BUỒN XANH
Nhón chân em bước vào quá khứ
Nhặt một nỗi buồn hiu hắt xanh
Nỗi buồn như thể trôi trong mộng
Thấp thoáng bên đời một khoảng riêng
Hiện tại lạnh lùng cau mặt hỏi
Em nhớ mà chi, một nỗi buồn?
Độ lượng cuộc đời, xin độ lượng
Cho tôi cất giấu một nỗi buồn
Vô cùng
Nơi ấy
Chờ em đến
Đời người – hạt bụi – nỗi buồn xanh...
MỘT THOÁNG BỬU CHỈ
Tặng họa sĩ Bửu Chỉ
Mẩu thuốc tàn chơ vơ
Tách cà phê Thiên đường đắng ngắt
Anh đi rồi, ngơ ngác dòng sông
Nước chảy ngược, Hương Giang buồn mặn
Giọt lệ nào lóng lánh mắt giai nhân?
Bằng hữu nhớ anh buồn uống rượu
Bức tranh chiều, Bửu Chỉ đứng chênh vênh
Bên miệng vực, với bao điều nguy hiểm
Nỗi cô đơn
Triết lý
Buốt tim mình
Viếng anh, chiều Ba Đồn ngã tím
Ngôi mộ bên chùa, lắng tiễng mõ ngân
Một thuở nào thấp thoáng mái tóc xoăn
Với cây đàn ghi ta, anh hát
"Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để một mai tôi về làm cát bụi"
Cát bụi anh bay về phía mặt trời.
----------
Bửu Chỉ, họa sĩ Huế nổi tiếng ,đã mất
Thơ Thúy Nga / Ngô Minh đọc chọn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét