Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012

Dựng mộ cho con/ Thơ Nguyễn Minh Khiêm

Thơ Nguyễn Minh Khiêm
Dựng mộ cho con
Kính tặng bố vợ

Vào tuổi chín mươi, bố vẫn canh cánh một điều
Chưa dựng được cho anh nấm mộ!
Để tết nhất, hôm rằm, ngày giỗ
Có một nơi để cắm hương thờ!
Để hồn anh khỏi lạc lõng bơ vơ
Khỏi buồn tủi như người hy sinh không phải vì dân vì nước.
Không có tên trong các nghĩa trang Tây Ninh, Bến Dược…
Không  được dâng hoa, không nhạc nguyện chiêu hồn!
Nhưng còn có mẹ cha, còn có xóm làng
Còn  đất  quê hương nơi chôn nhau, cắt rốn!
Hy sinh trong trận đánh vào sân bay Trảng Bàng,
Trảng Lớn
Ba mươi tám năm rồi, hồn anh ở đâu?

Chẳng cần gáo dừa, chẳng cần phải hom dâu
Chẳng cần đánh  đồng thiếp để anh nhập vào đồng quẻ
Cứ  đọc tên anh, gọi ngày sinh tháng đẻ
Nghe mùi rạ, mùi rơm anh  nhận được lối về!

Bao nhiêu lần bố cứ vẳng nghe
Như tiếng gọi bố ơi, như tiếng người gõ cửa?
Hỏi báo, hỏi đài, hỏi Quân Khu…bao lần không nhớ nữa!
Chỉ một câu… chúng tôi vẫn đang tìm!

Thuốc an thần, rồi thuốc trợ tim
Đêm cứ dài ra không tài nào chợp mắt!
Bố gọi các con anh em cháu chắt
Tâm nguyện cuối cùng…dựng mộ cho anh!

Mấy chục triệu đồng Nhà nước cho Cán bộ tiền khởi nghĩa,
Bố vẫn để dành
Các con làm đơn xin làng miếng đất!
Sẽ thanh thản trước khi  nhắm mắt
Bố biết hồn con mình không còn phải bơ vơ!
26-10-2009

Tác giả gửi bài

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét