Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

Thơ Nguyễn Anh Tuấn

Hoàng Xuân Họa giới thiệu
thơ NGUYỄN ANH TUẤN

Gọi Nguyễn Anh Tuấn là nhà gì cho thích hợp lúc này thật là khó? Theo như thông kê của một trang web thì  Nguyễn Anh Tuấn kinh qua khá nhiều công việc. Đầu tiên là nhà giáo, viết báo, làm thơ, viết tiểu thuyết, viết truyện phim, cả làm đạo diễn điện ảnh và quay phim…
Được gặp Nguyễn Anh Tuấn đôi ba lần, toàn ở những cuộc vui ăn uống bạn bè chéo của hai bên mà nên gần. Cho dù không khí uống ăn vui đến mấy cũng thấy anh rất kiệm lời, cả tiếng cười anh cũng tiết kiệm luôn. Không phải anh ít nói ít cười mà anh ít chan hòa với bạn bè. Hình như ngay cả trong khi ăn anh cũng dành một ngăn não bộ để suy nghĩ một điều gì đó cho nghệ thuật, cho những bài viết, hoặc cho thơ. Ấy là mỗi lần tiếp xúc với anh tôi có cảm giác vậy.

Nguyễn Anh Tuấn làm khá nhiều thơ nhưng anh ít nói về thơ của mình. Hỏi thì anh bảo bận làm phim. Theo bạn bè chỉ dẫn, tôi tra trên internet kiếm được một chút thông tin về anh, cả thơ nữa. Thơ Nguyễn Anh Tuần đậm đà hương rừng Tây Bắc nơi anh hành nghề dạy học nhiều năm sau khi tốt nghiệp khoa văn trường đại học sư phạm Hà Nội:
 

“Rời rã gầm sàn tiếng chày đôi
Bếp lửa sàn lom đom hàng thế kỷ
Mùa gặt về, xôi được vài ba chõ
Những hố mài hun hút dọc đường trường…”
(Vùng đất ngày gió nắng)


Hoa ban, đặc trưng của Tây Bắc đi vào một bản trương ca trên hai trăm câu thể thơ tám chữ:


“Em hãy đến cùng anh thung lũng xanh
Ban trắng đơn sơ toả đầy núi biếc
Con chim xanh cất lời xanh ngây ngất
Hoa long lanh dải núi hoá kim cương…”
(Theo vết một loài hoa)


Nguyễn Anh Tuấn sinh năm 1952 tại Hà Nội
Nghề nghiệp chính hiện tại là đạo diễn điện ảnh.

TÁC PHẨM ĐÃ XUẤT BẢN :

- Thung lũng buồn (tiểu thuyết, nxb Thanh niên)
- Người tù áo sạch (truyện ngắn, nxb Thanh Niên)
- Nỗi niềm đường xa (truyện ngắn,nxb Hội nhà văn)
- Lũ muộn (truyện ngắn truyện vừa, nxb Hội nhà văn)
- Viết một số kịch bản phim truyện điện ảnh & truyền hình đã dựng thành phim: “Vầng trăng lửa, Ông bầu ca nhạc, Chuyện học đường, Bản lĩnh người đẹp, Tầng cao nghiệt ngã, Biển lặng, Người kế thưà dòng họ, Trái tim đầu thai, v.v…"

Thơ Nguyễn Anh Tuấn

Vùng đất ngày gió nắng

Chiều miền Tây mùa đói gió miên man
Anh viết cho em trên một đồi đất đỏ
Mảnh đất có mùa ban và những chiều nắng lửa
Chuyện buồn vui nhảy nhót ngọn lửa sàn

Vẫn còn kia, như một giấc mơ buồn
Em gái khom lưng gùi ngô cõng sắn
Ngọn gió cô đơn qua một vùng hoang lạnh
Dao mẻ cùn phát rẫy đã bao đời

Rời rã gầm sàn tiếng chày đôi
Bếp lửa sàn lom đom hàng thế kỷ
Mùa gặt về, xôi được vài ba chõ
Những hố mài hun hút dọc đường trường

Ai hát ngày xưa: máu người trộn mủ sung1
Làm chát đắng cả vùng quê ban nở
Đàn tính âm thầm, kèn môi rên rỉ
Lồng lộng những ngày sương giá nắng hanh

Lửa tháng ba hừng hực đồi gianh
Ngọn gió Lào réo sôi tràn thung lũng
Anh đi qua một vùng rừng cháy nắng
Nhớ thương bao kiếp sống cơ hàn

Sương chập chờn tỉnh thức giữa mùa trăng
Như ấp ủ những lo toan bình dị
Nước lũ trôi cầu treo, máng nước trong ri rỉ
Nương lúa khô khan, ướt đẫm mồ hôi

Và có ai ngờ, những tiếng đàn môi
Lại thổn thức giữa cánh rừng ngợp trắng
Mùa hoa ban, mùa củ mài, măng đắng
Cũng là mùa của sàn gió, sàn trăng...

Lại Một Mùa Hoa Ban

Anh muốn viết bài thơ hoa ban
Nhưng mùa ban chưa lại
Em đã đi xa…

Một chiều miền Tây
Gió Lào khắc khổ
Những vệt ban rừng nở sớm
Trên sườn núi xanh mờ
Những mỏm đồi trơ trụi

Tây Bắc là đây em
Anh hỏi
Mỗi khi lòng ngơ ngác
Tự bao giờ em đến bên anh

Như rừng ban trắng muốt
Sáng một dải mờ sương
Có phải, trong thung lũng xanh ngập nhớ thương
Đang vẳng lời em nhắn lại:
"Hoa ban ơi!

Có chàng trai lần đầu biết hoa ban
Hoa chớ phũ phàng đấy nhé!”
Anh đã vui thích và ngỡ ngàng như đứa trẻ
Tìm em qua một sắc hoa rừng

Nhưng không đợi em về
Ngắt cánh ban rừng mộc mạc
Anh đã ra đi…

Nhớ Hoa Ban Bên Những
Đóa Hồng Đầu Xuân

Gửi Chu Văn Sơn

Ngày xuân, bạn gửi những đoá hồng qua mạng
thắm tươi nồng nàn
như tâm hồn của người quý thương bè bạn
những đoá hồng mang nhiều tên nước ngoài duyên dáng
nở tự tin
say đắm trong tồn tại
kiêu hãnh mang thông điệp
lòng chung thủy
tình bạn
tình yêu…

Tôi chạnh nhớ vệt ban rừng Tây Bắc
náu mình trốn chạy trận đốt rừng đốt nương
cánh hoa ngậm nỗi buồn người thiếu nữ
đi qua nghèo đói suốt thời gian…

Đầu xuân 2009
From: HXH.blogspot.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét