Thơ
NGUYỄN NGUYÊN AN
ĐỐI THOẠI VỚI BỒ TÁT
Kính bạch hòa thượng sao ngài đi tu
Tại sao con không đi tu
Con yêu sự sống
Ta cũng yêu sự sống
Kính bạch hòa thượng sao ngài tự thiêu
Sao con không tự thiêu
Con nâng niu sự sống chính con
Ta nâng niu sự sống người khác
Buông xả thân mạng mình cho người khác
Buông xả thân mạng mình cho đạo pháp
Cái chết làm nên Bồ Tát
Nam mô Thich Quảng Đức Bồ tát ma ha tát
Huế, 111012
NGUYỄN NGUYÊN AN
ĐỐI THOẠI VỚI BỒ TÁT
Kính bạch hòa thượng sao ngài đi tu
Tại sao con không đi tu
Con yêu sự sống
Ta cũng yêu sự sống
Kính bạch hòa thượng sao ngài tự thiêu
Sao con không tự thiêu
Con nâng niu sự sống chính con
Ta nâng niu sự sống người khác
Buông xả thân mạng mình cho người khác
Buông xả thân mạng mình cho đạo pháp
Cái chết làm nên Bồ Tát
Nam mô Thich Quảng Đức Bồ tát ma ha tát
Huế, 111012
NGÀY LẶNG LẼ
Thân tặng họa sĩ Phạm Quốc Hùng
Tranh của anh tươi như cuộc sống
Nắng thật nồng, mưa cũng biếc xanh
Nét cọ bay qua miền khát vọng
Đọng trong tranh một giấc an lành
Anh tặng tôi bức tranh Tâm Phật
Vàng bình minh vàng sậm ráng chiều
Tôi quay lại tìm tôi chân thật
Thấy kiếp mình mù mịt cõi yêu
Mỗi năm anh giong buồm vượt biển
Đem tranh đi gióng trống xứ người
Trái tim trong và hồn lương thiện
Vắt thành tranh xin nhận nụ cười
Một họa sĩ không cần nổi tiếng
Không bon chen, danh lợi vô thường
Ngày lặng lẽ miệt mài thể hiện
Trong tĩnh yên tranh lộng mùi hương
Huế, 091012
TẬP CHẾT
Tôi tập chết
Mỗi ngày lẵng lặng chết
Chết chút si, ham muốn tục trần
Ai cứ nghĩ chết là rất dễ
Một cái buông rơi thẳng vô minh
Buông vì dục là buông u tối
Buông cho người tỏa sáng, tái sinh
Thuở ra đời mẹ cha tập sống
Lớn lên mình dạy chết cho mình
Chết rất khó cuối đoạn đời về đích
Tự thắng mình mới thắng tử sinh
Tôi tập chết không hề mong sống mãi
Chỉ cầu xin ly xả chính mình…
Huế, 151012
Thơ Nguyễn Nguyên An/ Tác giả gửi bài
2 nhận xét:
- Trùng Trùng Vân22:41 Ngày 20 tháng 12 năm 2012Chân thành cảm ơn nhà văn Nguyễn Nguyên An về những bài thơ ấm áp đạo vị. Những vần thơ không chỉ thắm đẫm chất nhân văn mà còn là cứu cánh của cuộc đời. Đạo là sự ngược dòng nhưng không có nghĩa là sự cố gắng thoát ly mà là sự lắng đọng chẳng để dòng đắm nhiễm.Trả lời
- Đọc thơ Nguyễn Nguyên An, tôi vô cùng sung sướng. Chẳng dùng ngôn ngữ cao siêu chi cả nhưng vẫn toát lên chất tài hoa siêu việt. Tôi thích nhất hai câu:Trả lời
"Nét cọ bay qua miền khát vọng
Đọng trong tranh một giấc an lành".