Thứ Bảy, 3 tháng 11, 2012

Thơ PHẠM VĂN VŨ


Thơ
PHẠM VĂN VŨ


L À N G   Ơ I
1.
Cây đa nửa đứng nửa ngồi
Con chim sáo tập hót lời ngọng nghịu
Lũy tre ngả màu
Những ngọn măng nửa hiền nửa dữ
Bờ dậu thon thót ngủ mơ bầu bí nở hoa nhựa
Chỉ còn giếng cũ
Ánh mắt người già
Rơi xuống và thấm tan bao nhiêu mặn ngọt
Bao nhiêu là thở than

2.
Nhập nhoạng

Mình theo những ngày hốt hoảng lớn lên

Năm ấy

Có nhà bán ruộng để mong đổi đời

Cái màn hình mua bằng cay bằng đắng

Thật thà hai màu đen trắng

7 giờ tối nào cả làng cũng lục tục đến cùng xem

Ruộng trầm tư nhớ bước chân trâu

Quen dần tiếng mày cày khục khịch

Trẻ trâu
 thành tên gọi ngày xưa
Tiếng mõ tan vào lách cách cơn mưa

Có cần không, gốc đa
Chim sáo liu riu kể chuyện thánh thần?

Còn cần không, lũy tre

Như một câu thơ măng vươn lên trời?

Bờ dậu, cần không

Tình hàng xóm kết bằng bầu bí?

Vẫn biết cần lắm chứ
Nhưng mỗi chúng ta lại cần một thứ....

Tiền không tiêu bằng lá đa

(Xin lỗi chim sáo)

Thơ không viết về tre

(Xin lỗi thi sĩ)

Hàng xóm không kết bằng bầu bí

(Xin lỗi tôi và hàng xóm tôi)

Chỗ gốc đa đặt cây ATM
Chỗ lũy tre làm siêu thị

Bờ dậu kia thì sao

Liệu có còn, chứng tích lãng mạn một thời?

Không biết nữa
Oi ả thế này

Ta phải đợi mưa thôi

3.

Làng đẫm mồ hôi

Không còn gió ve vuốt

Chỉ có hơi nóng phả vào hầm hập

Phả vào cây ATM và siêu thị

Phả vào chứng tích lãng mạn một thời

Như là phải có mưa thôi

Sau trận mưa mù trời
Giếng cũ mọc lên tiếng gọi
Làng ơi...



TÚ XƯƠNG NGÀY SÔNG LẤP
Ánh mắt loang loáng vào sông

Nỗi buồn được rũ bỏ hay vận vào không biết nữa


Kẻ sĩ ngửa mặt

Chua lên tiếng cười

Nhập nhoà tiếng gọi đò đáy nước

Sông nhìn người...


Ở HỒ TÂY

Gió trải nệm thuyền

Lờ lững phù vân

Cổ nhân tao ngộ

Có bóng ai bày cờ
Người phụ đồng múa quạt

Mê mải vẽ hoa sen

Nụ cười chim hồng run lòng nước
Cỗ xe ngựa khởi hành từ ngàn năm vẫn đi hun hút

Thăng Long thong dong

Nhắm mắt
Từ xa xưa chảy về
Hồ xanh hộ trúc tre…  
 
CHÌA KHOÁ

Khi mặt đất không còn nơi chạy trốn Khi lòng người không còn nơi trở về Con gặp Cha...
Con biết Cha có chìa khoá bí truyền Cha có những Cánh cửa, những Bậc thang, và Thế giới. Đừng đón lấy con, hãy dẫn đường con Đừng nâng dìu con, chỉ cần lên tiếng gọi. Con sẽ hiểu làm thế nào để đóng lại và mở ra Làm thế nào để từ bỏ quyền năng, nhận về chức phận. Khi con đến Thì Cha đi mãi về vô tận ...
Cha mỉm cười Nụ cười chìa khoá Con loay hoay ước nguyện khai tâm.


MỌC
0 giờ Khi Ánh sáng và Âm thanh giả làm cuộc lặng lẽ
Những Giải trí hết giờ truyền sóng
Những Chân lí bị mối xông được gấp vào phủ bụi
Những Dự phòng nghỉ ca gác thân phận
Những Trò diễn trút bỏ phục trang
Những Hẹp hòi bỗng thênh thang…
Bao nhiêu Con đường nay về một bước
Bao nhiêu Tham vọng giờ cùng giấc mơ
Sợ hãi thành trắng muốt
Mỏi mệt cũng cập bờ.
Hôm qua cuộn mình kê gối ngày mai
Trong trẻo đắp cho lầm lạc
Mẹ Sáng khép mắt
Bóng cựa mình.
Cuối đêm mọc tiếng khóc rất trẻ thơ
QUA
Ngày trước
Người như dòng  nước trôi qua
Mình làm bong bóng
Bây giờ
Người như dòng xe trôi qua
Mình làm vạch ngang trên đường
Một hôm nào
Mình trôi qua mây
Mây bay qua con đường đến bên dòng nước.
TRẢ LỜI
Lần đầu
Nhận cuộc gọi của Tương lai
Mình reo vang
Lần sau
Nhận cuộc gọi của Tương lai
Mình rung lên
Mai này
Nhận cuộc gọi của Quá khứ
Có lẽ mình sẽ chọn chế độ im lặng.
BÁO TIN
Nụ hôn báo tin
Tim đập nhẹ và môi rất nhạt
Ly rượu báo tin
Người say không đủ sức say
Bông hoa báo tin
Lòng đất đang héo cằn đi
Giọt mật báo tin
Bầy ong đã không trở về
Cúi đầu
Báo tin với đất
Tôi không trở về.
Gạt gió bước đi
Chân tóc nghe buôn buốt
Sau con đường bụi
Ai đợi mình không?
Trong cơn thiêm thiếp
Mùa đông báo tin
Ánh mắt cũ vẫn nồng nàn.
NHỊP ĐIỆU
Bước đầu tiên trên đường mới
Nghe rầm rập vó ngựa khua
Ở phía mầm sáng
Những nước đại chói lọi đang vẫy gọi.
Bước trên đường
Nghe lừng lững tiếng phi rẽ gió
Kiêu hãnh run rẩy
Biển dậy rừng đi.
Tiếng vó và gió vẽ ra đường bay
Đuổi nhau sóng sánh
Chưa nhón qua đã vọng về
Thánh thót dội vào nhau.
Bước cuối cùng trên đường cũ
Thấy giọng hót thật thà hót vào đuôi mắt.
Thơ Phạm Văn Vũ/ Nguyễn Hữu Quý đọc chọn
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét