Thứ Hai, 26 tháng 11, 2012

THƠ HUỆ NGUYÊN


THƠ HUỆ NGUYÊN

MÙA GỌI


Giật mình vấp ngày tháng sáu
Ô hay mùa đến bao giờ?

Cao nguyên em – người thiếu nữ
Dỗi hờn chợt nắng chợt mưa!..

Em giấu điều gì trong mắt
Để ngày trong veo, trong veo!

Mầm xanh bật chồi cỏ khát
Choàng lên ước vọng tươi màu!

Núi nằm hớ hênh áo mỏng
Voan mây hờ đắp ngang trời

Mạ non lấm đầy cọng gió
Chạm vừa dịu ngọt làn môi

Tiếng chim rót vào chiều vắng
Nhặt về một phút bình yên

Như chưa một lần lỗi hẹn
Thì thầm mùa gọi Cao Nguyên
CHẠM PHÍA GIẤC MƠ

Giấc mơ nào đưa em về phía ta
Em lạc bước giữa miền xa lạ
Những nếp nhà dài giấu tiếng chiêng vào ngực đêm rộn rã
Ánh mắt trẻ thơ ngơ ngác đứng nhìn!

Bến Lăk chiều nắng như ngàn mũi tên
Găm xuống mặt hồ nghiêng chao thuyền độc mộc
Quấn bàn chân em, chạy dài quán dốc
Ngọn gió lang thang ủ hương tóc một người…

Giấc mơ nào đưa em về phía không lời
Đôi tay ngoan muốn ôm cả đất trời Cao Nguyên bỏng khát
Chiều trong như đáy mắt
Rộn nơi này hương cỏ ngọt môi đêm...

Giấc mơ nào chạm phía chung riêng?
Ngon như trái đầu mùa vừa chín
Đôi mắt tìm nhau quyến luyến
Suối cỏ mượt tóc em mây đắp ấm vạt hồn!...
Giấc mơ nào vừa lạc phía hoàng hôn?

KÝ HỌA MÙA ĐÔNG

ngọn gió mùa vắt ngang khung cửa
đánh rơi màu hoa Mắc cỡ ven đường
cánh Bìm bìm giấu ngày tím ngắt
chẳng nhắc mùa may kịp áo đông

cứ hồn nhiên bước gió lang thang
ký họa cánh đồng nứt nẻ
bơi trên cánh dã quỳ chớm nở
bung nỗi khát khao cháy hết tuổi mình!

nắng vàng ruộm thơm như môi em
rót ngày vào miên man nỗi nhớ
những con đường khoác chiếc áo màu bụi đỏ
quấn quýt lời bazan…

có một mùa đông cao nguyên trong anh
núi đắp chăn sương ngủ ngày chưa thức dậy
đã đôi lần anh trôi trong buổi chợ phiên,
người giáp mặt người nhìn nhau chẳng thấy
mà ngọt ngào lời rao!

anh neo mình vào chiều thẳm sâu
mắc cạn cánh chim tha bình yên gọi bầy ríu rít
vòng tay vỡ ra lời đói khát
mây chiều ai gối cùng anh?

TRÔI TRONG BÌNH MINH

một sớm trôi cùng bình minh Cao nguyên
những dòng sông sương chảy tràn thung sâu
như mái tóc em mềm mại
đắp lên giấc mơ những vườn cà phê ngái ngủ
đỏ au trái chín
đợi mùa…

mặt trời chạy thi cùng chuyến xe
lăn lóc đuổi bóng mình trên đất
ướt mèm sương trinh nguyên
vỡ điều bỏng khát
ngày miên man lời mê dụ
xanh!...

những vườn cao su uốn mình ôm eo con đường
run rẩy một màu xanh tưới lên tít tắp
ta trôi trong mát lành sương sớm
uống cạn bầu trời trong veo

những tia nắng xiên những hàng cao su đan vào nhau
đều đặn sợi chỉ thêu lấp lánh
vỡ ra những vạt dã quỳ khiêu khích
vàng mênh mang, mênh mang!

chiếc xe neo mình vào con đường rừng chênh vênh
cao nguyên neo mình vào bình minh huyền hoặc
ta neo vào ngây dại
trôi trong lời mê say!...
4/10/2012

SƯƠNG TRÔI CHIỀU ĐĂK MIL

Có một chiều cao nguyên lạc trong anh
Hoàng hôn vén màn sương mê dụ lắm
Những đỉnh núi quấn khăn sương trắng nõn
Tựa cô gái đôi mươi quyến rũ lạ thường!

Anh trôi trong sương bằng vận tốc chiếc xe
Trót uống cạn màu xanh để chiều bỏng khát
Chẳng phải cao nguyên em ơi, Sa Pa anh đi lạc
Có giọt mắt em dốc cạn bao lần

Sương bùa mê để cuống quýt bàn chân
Ai lỡ ngắm núi chiều nay lõa thể
Em đừng mách kẻo có người xấu hổ
Mảnh voan mây anh vừa trộm mang về...

Đăk Mil một chiều anh ghé qua!...
6/10/2012

THƠ HUỆ NGUYÊN
NGUYỄN VĂN HÒA, ĐỌC CHỌN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét