Thứ Năm, 8 tháng 11, 2012

Thơ NGUYỄN THÁNH NGÃ

Thơ
NGUYỄN THÁNH NGÃ



gõ & gõ

có nơi nào không ai
gõ như là mắc nợ một mùi hương
để mở ra một khứu giác
gõ & gõ
vào lặng im
có thời gian lắng nghe
gõ như niềm chờ đợi điều không có
sẽ vang vọng về nơi không vang vọng
ta gõ cửa âm thanh
để nghe thính giác trả lời
bầy kiến chữ tuốn ra nghìn nghịt
trên mỏ chim gõ kiến đói ăn
gõ chỉ là một tiếng gõ
mà đầy vun thinh không
trên đóa hoa mới nở
vàng ươm trí tuệ mây trời
còn phải gõ gì nữa
những cánh cửa sớm mai
giọt sương gõ một tàu lá chuối
chợt tiếng xanh ám thậm vía người
làm sao mây có thể  trôi mà không tiếng gõ
làm sao nước có thể đi mà không tiếng gõ
áy nhịp mùa…
làm sao
làm sao
gõ một tâm hồn bật dậy
như mầm cây…


THIẾU PHỤ UỐNG TRÀ


Bức tường treo tranh tĩnh vật

thiếu phụ mặc áo choàng xanh
trên bàn một tách trà nóng…
Hương thơm phun trào từ vòi ấm đất
nàng gác chéo chân nơi vệt sáng
cửa sổ ưng ửng mặt nàng…
Áo choàng hiện lên những bông hoa ngoài rừng
nàng đưa ngón tay nâng tách
cặp môi nàng mím nhẹ làn hương
Tách trà như màu mắt nàng
xanh dịu & vàng nhạt
nàng nhìn hồn trà bay lên
Mũi nàng cao cao, khiêm cung & ngạo mạn
nàng ngước nhìn ánh sáng của hoa sói
đang bật lên trong khứu giác
Ngoài đồi lá trà mùa xuân mới hái
những đọt trà móc câu kéo nàng đứng dậy
nàng uống từng ngụm không gian
Trong cổ họng niềm hoan ca lan tỏa
giải vây cả nỗi cô đơn tinh khiết nhất !

Thơ Nguyễn Thánh Ngã/ Nguyễn Văn Hòa đọc chọn

nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét