Thứ Ba, 20 tháng 11, 2012

Ngày Nhà Giáo VN 20/11. Thơ Nguyễn Minh Khiêm


Thơ
Nguyễn Minh Khiêm


Bài giảng sau chiến tranh

Kính tặng thầy Nguyễn Đình Sản 

Sau chiến tranh anh ở chiến trường về
Một mắt giả và một hàm răng giả!
Trang sách mở qua một thời nghiệt ngã
Tiếng thưa thầy, giây phút lặng như mơ!
Anh tìm lại mình qua những trang thơ
Như đời cây tìm lại mình qua hạt.
Đi hết nỗi đau nhận về câu hát,
Mất và còn ? Đều ngọt qúa đi thôi!
Giảng về nỗi đau của một đời người
Ngày đã hoá đêm che cho anh một nửa
Mùa xuân đến cho màu cây bớt đỏ
Chim về ca cho gió bớt cồn cào.
Cỏ làm da non trên miệng hố bom sâu
Anh trở về với bờ tre gốc lúa,
Những bếp tro đã hoá Thần giữ lửa
Những trái núi ngàn năm vẫn mang dáng trâu cày!

Anh trở về với xóm mạc đất đai
Còn một chút vấn cho măng, cho mấm
Anh trở về với nỗi niềm cô Tấm
Sống mấy cuộc đời chưa trọn một tình yêu!

Hiểu Thạch Sanh bị dối lừa mà đàn vẫn trong veo
Chàng Thuỷ Tinh vì say đắm tình yêu mà trở thành tội lỗi
Nàng Nai Ngọc trốn mình trong đá núi
Giữ đời thơm, thoát tục, cõi yên lành.
Anh nhìn vào ánh mắt đàn em
Như đất nước chưa một lần súng nổ!
Chữ đầu tiên như mầm cây tách vỏ
Anh bắt đầu bài giảng sau chiến tranh.

1998
Thưa thày
Hơn bốn mươi năm về thăm lại mái trường
Tiếng thày vọng bên luỹ đất, hầm chữ A, địa đạo
Em lặng nghe những chữ, những câu toả đầy ánh sáng
Những con đường thẳng tắp đến mùa hoa
Bầu bí sinh từ bọc trứng Âu Cơ đội chung chiếc nón
Cái kiến con ong sẽ có chung dáng vóc trống đồng
Trong vuông nhiễu điều cò vạc nắm tay nhau cùng hát…

Từ mái trường quê mang những định luật, định lý, những công
thức toán học đi dựng xây đất nước
Đứa làm nhỏ, đứa làm to, đứa dân thường, đứa định ra pháp luật
Nhưng có lúc các em đã tính sai những quỹ tích cuộc đời
Không hiểu hết hàm số, tích phân, vi phân, cộng trừ, nhân chia, âm dương, thuận nghịch
Nên cứ lơ ngơ trước những bài toán hang động con người !
Có những đường cong thì rất thẳng
Đường thẳng lại rất cong
Đường ngắn nhất thì xa lơ xa lắc
Đường vòng lại rất gần
Những đường dây nóng thì quanh năm lạnh
Những đường dây lạnh thì quanh năm nóng
Những cái bí mật thì rất công khai
Những cái công khai thì vô cùng bí mật…

Không một ai định ra những luật lệ này!
Ngơ ngác mọi ánh mắt mỗi khi được hỏi.
Ai cũng biết dưới nền móng nghìn năm có rất nhiều tổ mối.
Tất cả cùng thét lên mối mọt ở đâu?
Hãy lôi nó ra đây cho nổ tung nghìn mảnh!
Tưởng như mỗi người có thể hoá thành bao nhiêu vũ khí
Mặt trận này dày đặc những cánh tay
Như súng như gươm giơ lên tua tủa
Sự quyết liệt đã vang thành trống, thành chiêng, thành còi báo động.
Có người viết cả bằng máu của mình như ngày đánh Mỹ
Nhưng phá trăm tổ mối không tìm ra mối chúa
Chẳng có tấm gương nào bụi bặm để mà lau
Mạng nhện vẫn bao bọc rất nhiều cái chổi.

Hoa dâng lên thày bông nào cũng đẹp
Nước đục, mây đen không biết ở phương nào
Cứ đổ xuống phía thày mất ngủ?
Các em là những hạt giống thày ươm qua bao nhiêu mùa
Đến bây giờ chưa hiểu hết một đời cây!

20.11.2010
Thơ Nguyễn Minh Khiêm/ Tác giả gửi bài
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét