Thơ
ĐOÀN THỊ LAM LUYẾN
ĐOÀN THỊ LAM LUYẾN
.
Nếu ta gửi tình yêu
Nếu ta gửi tình yêu
Vào một nơi chân thật
Thì tình yêu của ta
Sẽ thành hương, thành mật.
Gửi tình yêu vào đất
Sẽ được hoa đầy cành
Gửi lên trời cao rộng
Sẽ được ngọn gió xanh.
Ta đã gửi cho anh
Một tình yêu cháy bỏng
Như một cánh buồm xinh
Hiến mình cho biển rộng
Khi trong ta khô khát
Không một ngụm nước lành
Khi tim ta oi bức
Không một ngọn gió xanh.
Ta trao cả cho anh
Một con tim dào dạt
Và anh trả cho ta
Nỗi buồn đau tan nát!
Ta muốn ôm cả đất
Ta muốn ôm cả trời
Mà sao không yêu trọn
CHỒNG CHỊ, CHỒNG EM
.
Xưa thì chị, nay thì em
Xưa thì chị, nay thì em
Phải duyên chồng vợ, nối thêm tơ hồng.
Được lúa, lúa đã gặt bông
Được cải, cải đã chặt ngồng muối dưa.
Mặn mà cũng khát ngày xưa
Bâng khuâng như chửa bao giờ bén duyên.
Gần được ấm, xa được êm
Biết thì ruộng hóa cũng nên mùa màng.
Cái giần vục phải cái sàng
Xui cho hai đứa nhỡ nhàng gặp nhau.
Lá bùa từ thuở Mỵ Châu
Lá bài Trọng Thủy còn đau đến giờ
Tình yêu một mất mười ngờ
Khiến cho biển cứ khuất bờ trong nhau.
Cái phận trước, cái duyên sau
Nào ai tính được dài lâu với trời?
Khi vui muốn có một người
Khi buồn muốn cả đất trời hòa chung.
Đã từ hai mảnh tay không
Kể chi mẹ ghẻ, con chung, chồng người?
Dở dang suốt nửa cuộc đời
Bỗng dưng hiện một mặt trời trong nhau.
Chị thản nhiên mối tình đầu
Thản nhiên em nhận bã trầu về têm.
.
.
CHIẾN TRANH
.
Em đã đoạt anh từ tay người đàn bà kia,
Em đã đoạt anh từ tay người đàn bà kia,
Giống như người đàn bà kia
Đoạt anh từ tay người đàn bà khác
Bỗng chốc anh trở thành tư bản
Trong tay những kẻ chỉ yêu tiền!
Ghen như sôi và giận như điên
Người đàn bà với trái chín trên tay
vừa bị lăn xuống đất
Ghen như sôi và giận như điên
Người đàn bà với ước mơ đang thành sự thật.
Anh, dễ thương như cây và hiền lành như đất
Trong tay những kẻ chẳng yêu vườn!
Em đã đón anh về
Nhưng chắc gì giữ anh được lâu hơn?
Rồi sẽ có một người đàn bà khác…
Anh vốn yếu mềm và biếng nhác
Miếng mồi ngon của chiến tranh man rợ diệu kỳ
Em sửng sốt nghĩ tới một ngày anh lại bỏ ra đi.
.
HUYỀN THOẠI
HUYỀN THOẠI
.
Gía được một chén say, mà ngủ suốt triệu năm
Gía được một chén say, mà ngủ suốt triệu năm
Khi tỉnh dậy, anh đã chia tay với người con gái ấy?
Giá được anh hẹn hò dù phải chờ lâu đến mấy
Em sẽ chờ như thể một tình yêu…
Em sẽ chờ
Như hòn đá biết xanh rêu
Của bến sông xa, mùa cạn nước
Cơn mưa khát trong nhau từ thuở trước
Sắc cầu vồng chấp chới mé trời xa …
Em sẽ chờ anh
Như lúa đợi sấm tháng ba
Như vạt cải vội đơm hoa, đợi ngày chia cánh bướm
Như cô Tấm thương chồng từ kiếp trước
Lộn lại kiếp này từ quả thị nhận ra nhau
Em ở hiền
Em có ác chi đâu
Mà trời lại xui anh bắt đầu tình yêu với
người con gái khác?
Có phải rượu đâu mà chờ cho rượu nhạt
Có phải miếng trầu
Đợi trầu dập, mới cay?
Dẫu chẳng được hẹn hò
Em cứ đợi, cứ say
Ngâu có xa nhau, Ngâu có ngày gặp lại
Kim- Kiều lỡ duyên nhau
Chẳng thể là mãi mãi…
Em vẫn đợi
Vẫn chờ
Dẫu chỉ là huyền thoại một tình yêu!
.
Thơ ĐOÀN THỊ LAM LUYẾN
NGUYỄN VĂN HÒA, ĐỌC CHỌN
nnb vi tính giới thiệu
Thơ ĐOÀN THỊ LAM LUYẾN
NGUYỄN VĂN HÒA, ĐỌC CHỌN
nnb vi tính giới thiệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét