Thứ Hai, 5 tháng 11, 2012

Thơ Nguyễn Minh Khiêm / Lời Tấm

Thơ Nguyễn Minh Khiêm

Lời Tấm


Cám ơi, từ lúc vào cung
Lúc nào chị cũng thấy lòng buốt đau!
Sao chị xui em trèo cau?
Để mang tiếng ác qua bao nhiêu đời!
Chị nghe trên mỗi miệng người
Bao nhiêu băm chặt tơi bời thịt da!
Mỗi lần đến dịp giỗ cha
Chị không dám bước về nhà thắp hương!
Vại cà cho đến chum tương
Nhìn đâu cũng thấy như xương thịt mình!
Vì sao cùng một gia đình
Chị em bỗng chốc tan tành, Cám ơi?
Chỉ vì một tiếng khen thôi
Em nỡ lừa chị ngụp bơi qua cầu
Nỡ lừa làng bắt mất trâu
Để chị chạy tít mãi vào đồng xa.
Chị từ khung cửi bước ra
Em còn mách mẹ đuổi ba bốn lần!
Chẳng ai dạy chị nghĩa nhân
Chị cứ mang nặng quả cân hận thù!
Trái tim đập giữa mây mù
Trút cả núi xuống cho dù nhẫn tâm!
Vào cung sau mấy trăm năm
Bây giờ mới biết lỗi lầm, Cám ơi!
Đành rằng em đã sai rồi,
Chị sai còn lớn gấp mười lần em!
Chị không chịu nổi con tim
Xin trao thiên hạ hãy đem tử hình.
Để ta về một gia đình
Trầu cau lên đĩa chúng mình giỗ cha.


30.10.2012


Thơ Nguyễn Minh Khiêm/ Tác giả gửi bài
nnb vi tính giới thiệu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét