Thơ
BÙI NGUYỆT
NỐI LỜI CÙNG RU
Đêm chết lịm trong màn sương phủ
Ngọn lửa lòng ấp ủ con thơ
Khẽ khàng cất tiếng ầu ơ
Tin yêu hy vọng mẹ chờ đợi con
Những tháng năm tủi hờn bươn trải
Mưu sinh nên mẹ phải đèo bòng
Sa chân vào cảnh không chồng
Hồng nhan bạc phận long đong xứ người
Bao chênh chao ở nơi đất lạ
Tấm chân tình nhẹ dạ cả tin
Đầm đìa nước mắt trong đêm
Bờ môi đọng lại chát thêm cuộc đời
Phương trời đây lẻ loi thui thủi
Ngắm nhìn con muôn nỗi vấn vương
Xa rời cha mẹ quê hương
Sang "Miền đất hứa" tìm đường sinh nhai
Xót xa cảnh đêm dài vò võ
Tái tê tình dang dở đắng cay
Ôm con đau đáu trời Tây
Trái tim khắc khoải mắt đầy hoàng hôn
Hôm nay còn chăn đơn gối lạnh
Ngày mai rồi hết cảnh đơn côi
Niềm tin sẽ đến con ơi!
Chim Bằng dang cánh nối lời cùng ru.
ĐÊM THU
Thu đi...
Thu đến...
Bao mùa lá
Lối cũ ngày xưa lạnh lối về
Gió thoảng đưa hương nồng hoa sữa
Bồi hồi tiếng Vạc đẫm trời khuya
Giờ đây đôi ngả ta đã bước
Tháng năm vời vợi những ưu phiền
Anh vẫn cùng em trong ký ức
Mỉm cười độ lượng chẳng hề quên
Thu đến...
Thu đi...
Bao mùa nhớ
Nào ai đếm được lá vàng rơi
Phương ấy đêm nay trời có lạnh
Có biết phương này trăng đơn côi
Thơ Bùi Nguyệt/ Tác giả gửi bài
Nnb vi tính giới thiệu
BÙI NGUYỆT
NỐI LỜI CÙNG RU
Đêm chết lịm trong màn sương phủ
Ngọn lửa lòng ấp ủ con thơ
Khẽ khàng cất tiếng ầu ơ
Tin yêu hy vọng mẹ chờ đợi con
Những tháng năm tủi hờn bươn trải
Mưu sinh nên mẹ phải đèo bòng
Sa chân vào cảnh không chồng
Hồng nhan bạc phận long đong xứ người
Bao chênh chao ở nơi đất lạ
Tấm chân tình nhẹ dạ cả tin
Đầm đìa nước mắt trong đêm
Bờ môi đọng lại chát thêm cuộc đời
Phương trời đây lẻ loi thui thủi
Ngắm nhìn con muôn nỗi vấn vương
Xa rời cha mẹ quê hương
Sang "Miền đất hứa" tìm đường sinh nhai
Xót xa cảnh đêm dài vò võ
Tái tê tình dang dở đắng cay
Ôm con đau đáu trời Tây
Trái tim khắc khoải mắt đầy hoàng hôn
Hôm nay còn chăn đơn gối lạnh
Ngày mai rồi hết cảnh đơn côi
Niềm tin sẽ đến con ơi!
Chim Bằng dang cánh nối lời cùng ru.
ĐÊM THU
Thu đi...
Thu đến...
Bao mùa lá
Lối cũ ngày xưa lạnh lối về
Gió thoảng đưa hương nồng hoa sữa
Bồi hồi tiếng Vạc đẫm trời khuya
Giờ đây đôi ngả ta đã bước
Tháng năm vời vợi những ưu phiền
Anh vẫn cùng em trong ký ức
Mỉm cười độ lượng chẳng hề quên
Thu đến...
Thu đi...
Bao mùa nhớ
Nào ai đếm được lá vàng rơi
Phương ấy đêm nay trời có lạnh
Có biết phương này trăng đơn côi
Thơ Bùi Nguyệt/ Tác giả gửi bài
Nnb vi tính giới thiệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét