Thơ NGUYỄN HỒNG KHOÁI
BÂNG QUƠ
Đang đi giữa phố đông người
Bỗng nhiên gặp một nụ cười.... bâng quơ:
Cười làm cho dạ ngẩn ngơ
Cười làm cho đến thẫn thờ tấm thân.
Người ở xa ? hoặc ở gần ?
Tìm ai ? dấu vết giữa đường .... Bâng quơ
KHÔNG ĐỀ
( Gửi người thiếu phụ )
Hoàng Hôn ráng đỏ chân trời;
Dòng sông lặng sóng, bóng người chao nghiêng,
Con đò lặng giữa chiều êm,
Hàng tre vút ngọn - Bậc thềm đợi ai ?
Tiếng chuông ngân rõ thật dài,
Gọi hồn phiêu dạt tận ngoài chân mây
Thơ Nguyễn Hồng Khoái/ Tác giả gửi bài
nnb vi tính giới thiệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét