Thơ NGUYỄN MINH KHIÊM
ĐỒNG VĂN
Cứ như là đá bi bô
Tiếng va lệch thác, tiếng xô nghiêng ghềnh
Cứ như là đá trở mình
Chỗ vặn cong suối, chỗ kênh xoắn đèo
Cứ như là đá đang yêu
Lúc ào ạt gió, lúc dìu dặt mây
Cứ như là đá đang say
Chỗ kia lảo đảo, chỗ này ngả nghiêng
Cứ như đá hóa cung tên
Đỉnh nào cũng muốn nhọn lên nghìn lần!
Cứ như đá hóa sóng thần
Mã Pí Lèng vỗ rung ngân Cổng Trời
Đồng Văn ơi! Đồng Văn ơi!
Vú Tiên xưa hóa Núi Đôi bây giờ!
Trên nghìn thước đứng như mơ
Trên nghìn thước cứ sững sờ Đồng Văn!
22.5.2012
QUA NGÔI ĐỀN CỔ
Bao nhiêu tượng thánh tượng thần
Chỏng cho nghiêng ngả phơi trần nắng mưa!
Đất bùn nhuộm dấu thiêng xưa
Như vừa đổ xuống, vừa đưa lên bờ!
Người hương khói lặng như tờ
Người mua đồ cổ hững hờ bỏ đi
Người bổ củi chẳng đoái gì
Người dọn rác thải ậm ì giả quên!
Um tùm cỏ mọc trùm lên
Vàng son phút chốc dưới nền cỏ hôi!
Tự nhiên tôi lạnh cả người
Bao nhiêu thần tượng thời tôi xây đền!
3.4.2009
Thơ Nguyễn Minh Khiêm/ Tác giả gửi bài
nnb vi tính giới thiệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét