Thứ Hai, 19 tháng 11, 2012

Thơ Lê Huy Mậu

Thơ
LÊ HUY MẬU


MẸ VÀ CỎ

Khi mẹ cầm cây cuốc
Cỏ trốn chui trốn nhủi ngoài đồng
Nhưng mẹ vừa quay lưng
Cỏ lại trùng trùng xông tới
Mẹ chiến tranh với Cỏ suốt đời

Nay mẹ yên nghỉ rồi
Cỏ bỗng đến đắp chăn lên mộ mẹ
Năm bốn mùa
Nắng
Mưa
Lạnh
Gió
Che nấm đất mẹ nằm
Là Cỏ
Mẹ ơi!

TRƯỚC THU

Khép cánh cửa
Nghĩa là ta vừa mở
Vào cõi riêng bản ngã, bản năng
Huyền diệu lắm và cũng bình yên lắm
Tàn cuộc chơi ta mới hiểu ra rằng…
Khép mi mắt
Nghĩa là ta vừa mở
Vào miền xưa với những người xưa
Nà nuột của ta! trời trao em  giữ
Bạc tóc ta mới hiểu ra rằng…

Khép ván thiên
Nghĩa là ta đã tới
Cõi thiên thu với giấc thiên thu
Ta là bụi, là không gì cả
Ngồi sau hương ta mới ngộ ra rằng…
Chiều nhặt nhạnh một đôi điều gửi gió
Đã tàn thu ta mới hiểu rằng thu…

21/10/07

CHIỀU  CUỐI  NĂM

Một chiều mông lung những ký âm không nơi trú ngụ tìm đậu vào trang viết.

Những ký âm như hương của loài bướm đêm ngan ngát thả vào rừng xanh mời gọi bạn tình trước mùa giao phối.

Những ký âm như thông điệp gửi vào mênh mông vô hạn vô hồi những bào
tử tâm hồn ảo vọng hồi sinh trên một thân chủ tâm hồn khác.

Những ký âm mà bạn tôi- một nhà thơ sinh giữa vùng đá cuội không yên phận không bằng lòng với hết thảy quá khứ tương lai luôn nhầm rượu là thuốc an thần càng uống càng bất yên bất ổn trằn trọc tát cạn lòng mình lấy một vụm ký âm làm nhiên liệu để tự phóng mình lên khỏi sức hút của tiền quyền danh vọng…
Em của anh ơi! Ta đang cọng sinh giữa nhân quần khổ ải chẳng biết trái đất của chúng mình đang ở giai đoạn đầu hay đã giai đoạn cuối của một chu trình? Vẫn biết uống rượu thì hại gan hút thuốc thì hại phổi nhưng anh biết làm sao xua đuổi được cái buổi chiều đặc quánh những ưu tư!
Em có biết không? tết như là tiếng trống của trời hối thúc những người đã ngoại năm mươi  giờ trả bài trần thế ta đã làm được gì đâu ngoài một vài việc lẻ mà cả trong giấc mơ vẫn chưa hết nhọc nhằn…
Không phải thơ. Đấy chỉ là một chiều mông lung anh hình dung biển như là tấm đệm thiên nga mời gọi không có em anh hình dung hai ngọn núi như bộ ngực thanh tân để anh gối mái đầu ngửa mặt nhìn trời xanh thăm thẳm…
Chiều 30/12/2007
.

Thơ Lê Huy Mậu/ Triệu Xuân đọc chọn
Nnb vi tính giới thiệu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét