Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2012

Thơ LÊ QUANG TRANG

Pi Uy
Thơ
LÊ QUANG TRANG

Sonnet tro tàn


Những tâm sự vui buồn ta nói cùng nhau

Sẽ như lá. Theo tháng ngày trút xuống

Em có nhớ hay thả vào quên lãng
Như tro tàn thấp thoáng giữa hư không.

Mùa hạ nồng nàn, mùa thu nhớ mong

Kỷ niệm có như mưa, trôi hết?
Nhưng ngọn lửa tình yêu trong anh tha thiết
Vẫn cháy lên giữa đơn điệu ngày thường.

Nếu ngày mai em có gặp trên đường

Những tàn tro xao xác rơi như lá
Trời đã lạnh xin đừng thêm buốt giá.

Muốn hiến dâng em nồng nàn mùa hạ

Bằng đắm say mê mải suốt đường đời

Để tro có tàn, mưa không dễ cuốn trôi.
 
Con chim xanh


Em như con chim xanh

Bay chập chờn trước mặt.

Vừa mới hiện ra kia

Đôi cánh mềm đã khuất.

Như dòng sông đầy nước

Chẳng bao giờ chịu vơi.

Như mầu xanh của trời

Muôn đời còn thăm thẳm

Như là cây cỏ đắng

Nhấm vào nồng nàn say.

Lúc nhắm mắt xuôi tay

Vẫn chim xanh trước mặt.

Bất chợt


Bất chợt mưa, bất chợt nắng, thất thường

Người như thế làm sao em hiểu nổi?


Sóng có lúc muốn gào lên dữ dội
Đêm thì thầm như gió gọi trăng lên.


Đón trăng lên em có một mình em
Cô đơn thế làm sao anh chia sẻ.


Anh muốn sống đúng lòng mình như thế
Chẳng bao giờ lặng gió ở trong em.

Hoa sữa

Hoa sữa rủ lên lan can nhà ai
Mà thơm dịu cả lòng phố rộng
Hàng me cao như vệt đen im lặng
Hương hoa cho anh biết có em gần.

Cánh hoa nghiêng theo chùm sáng đèn đường
Tiếng guốc nhẹ mà tim anh rạo rực
Đêm loãng ra khi gió lùa phố chật
Gió mang hơi nước phía dòng sông.

Một loài hoa hay e thẹn ngại ngùng
Thơm rất nhẹ lại giấu mình trong tối
Nhưng cứ thế, hoa điểm trang thành phố
Bằng hương mình và trai gái yêu nhau.

Thành phố tôi yêu trên gác thượng lầu cao
Nhìn dãy đèn dọc bờ sông nhấp nháy
Thành phố tôi yêu có em ở đấy
Và hoa sữa thơm rất nhẹ trong đêm.

Em đến

Nếu không có em anh sẽ đơn giản đi nhiều
Không hiểu hết vị đời đắng ngọt
Chỉ ngút ngát chân trời khoa học
Bao vui buồn, nhung nhớ chảy về đâu.

Những vần thơ anh gửi lại mai sau
Có hạnh phúc bất ngờ khi em đến
Có trắc trở như dòng sông về biển
Có khổ đau như em đã xa vời.
Để hôm nay anh nhận thấy cuộc đời
Là đơn nhất. Không một lần trùng lặp
Để biết đọc trong nụ cười ánh mắt
Một đôi điều của tín hiệu tình yêu.

Mơ gió

Mắt em như ánh lửa
Cháy ở cuối rừng xa
Cây bên đường bỡ ngỡ
Gió bấc về hôm qua.

Con đường cát em đi
Sẽ hừng hừng gió nóng
Em có nghe tiếng sóng
Giữa trái tim xôn xao.
Những ngày ta xa nhau
Mùa thu về đẹp quá
Ước gì làm ngọn gió
Theo em về phương Nam.

thơ Lê Quang Trang/ Dung thị Vân chọn đọc
nnb vi tính giới thiệu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét