Thứ Năm, 1 tháng 11, 2012

Thơ HUY DUNG


Thơ
HUY DUNG


TÌNH YÊU

1

Đang nước mắt

say mềm

cực khát

anh uống em
rồi ru đêm
bằng thơ hoài niệm cũ
cơn khát trọn đời còn trăn trở.

Khô cháy c

niềm khao khát yêu thương
bất ngờ
 yêu, chớp bể mưa nguồn
ơi tình ái bỗng dưng
 day dứt
tình đôi lứa chợt
 vui chợt buồn
niềm yêu thương trộn cười vào khóc.

Sao ái tình lăn l
óc liêu xiêu
sao ân ái
 dậy hương mơ tưởng.
Nhưng cắc cớ, khi không lại yêu
để ngẩn lặng, đăm ch
iêu pho tượng!

Tại vì sao môi khô cháy bỏng
tại vì sao khoét mãi tim đau
tại vì sao đào s
âu khát vọng
nông nỗi này thòng l
ọng chung nhau?

Bởi lẽ gì run rẩy xốn xao
hiểu ra lẽ cát nh
ào vào sóng.
Bởi vì đâu sóng tr
ốn bờ cao
tìm núi thẳm
 thân đằm suối mát.

sao đến nỗi môi hôn ngợp cát?
Nỗi vì yêu sướng lạnh rùng mình
vì thương quá bỗng nhòa cay mắt
lãng mạn ơi ân ái trữ tình.

Yêu đến nỗi quên đường lạc bước
(dù lạc đường, không lạc lõng tim)
thoáng nghe yêu - cũng thở dài nao ruột
ơi tơ rối ruột tằm!

Phải chi tháng, năm
xiên nhanh qua lớp lớp không gian

nâng niu, không để cỏ hoa tàn

luôn trồng mới, tưới vun thoáng mát.

Vừa ‘đã khát’ mà sao tiếp liền cơn khát?
khát cả hồn em trong vắt mắt trời ban
‘Khát Yêu’ chảy suốt thời-không-gian thăm thẳm.

‘Khát Yêu’ do thiên nhiên ban tặng
linh thiêng - báu vật trời
hệt mưa nhuần, nắng ấm, lẽ Sinh Sôi
‘Khát Yêu’ chung Lẽ Sống làm người.


2

Em biết không, dù cắt chia anh đến tận cùng bé nhỏ:
một mô hoặc tế bào, phân tử, hay nguyên tử
một hạt êlectron, pôsitron, nơtron, hay prôton

thậm chí như ‘hạ hạt’ không khối lượng là hạt Higgs(2012)
thì ‘tí teo’ – ‘cùng tận’ nào cũng trong xanh
cũng mang hình Tổ Quốc non sông Việt
và tình em với anh

3

Đẹp ngây ngất
, đến tần ngần
Đẹp buông tiếng sét vườn xuân ái tình
Thiên thần ngơ ngẩn nét xinh
Đem mây về ghép dáng hình em tôi
Đồng tiền má lúm, mây trôi
Cười tươi ánh mắt, đôi môi thật lành

Mây kia bỗng bỏ trời xanh
Rào rào lệ buốt không đành lòng ai
Giọt lên mi mắt, tóc, tai
Giọt lên thân mỏng, đôi vai trắng ngần
Giọt nào buốt trúng vào tâm
Cho em bừng tỉnh ôm chầm lấy nhau.

Mưa bóng mây đã qua mau
Riêng yêu còn mãi, chút sầu còn vin
Đã yêu, yêu trọn niềm tin
Duyên trời hương lửa dẫu tim sém thầm.

Chợt hồn rười rượi lặng câm
Bèn quan tâm gạn, ân cần sẻ san
Thương nhau thảng thốt, xốn xang
Lời yêu thánh thót, ngỡ ngàng thinh không.

Xuất thần mắt tỏa càn khôn
Đôi tim cuốn tận khê sơn cuối trời
Sương khuya nhuần đẫm ngời ngời
Mắt chìm trong mắt không lời, ngậm trăng.

Nỗi niềm chia sớt lâng lâng
Ngọn nguồn bỗng chớm bén tầng sầu tư
Thoáng thiền trong vắt - chân như.


4

Không em, ta chẳng là gì

thử hỏi còn chi nữa

không bên nhau
miểng thuyền vỡ chênh chao

chỉ rừng rực khát khao

khát dịp may bày tỏ

hết nỗi niềm, hồn nhập hồn nhau.


Em đẹp vầng ráng đỏ

rải mưa móc, sương sa.

Nhẹ như mây như gió

diệu kỳ hoa của ta
đừng gió mây bay mất!


Em đằm thắm ánh trăng

cứu rỗi hồn tôi, tình chân thật

Em vốn Tiên Nga đỉnh tuyết băng

hôn tôi (cả một bầu khao khát)

nặng ân nghĩa thường hằng.


Ôi quý nhất, tình yêu thương vô hạn

biến vòng đời ngắn ngủi

mấy vạn ngày nhàm chán
hóa thơ bởi được yêu

vô lượng yêu, yêu mãnh liệt vô bờ.
.


Thơ Huy Dung/ Tác giả tự chọn

nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét