Thứ Hai, 6 tháng 8, 2012

Thơ TRẦN HUY MINH PHƯƠNG

Thơ TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
ĐIỆN THOẠI: 0969929512




Giếng nước sau nhà nội
 .
ta về thăm lại giếng sau nhà nội
vạch lối cỏ gai, tàu dừa nghẽn lối
đôi thùng nước sóng sánh theo bước chú
mẹ giặt đồ ở đó
cha mài dao và phơi tấm lưng trần gầy guộc dội từng gáo nước
rung mặt giếng
lần đầu tôi uống nước đầy bụng lúc tập bơi
cũng ở đó
nước mắt chị hai buồn bị đòn oan
tuổi chớm lớn tập tương tư
chúng tôi
bó gối tròn xoay mép giếng…
tiếng hót sau vườn nắng dậy hương
thơm hoài thơm hoài

ngày nội bán nhà dời xóm cũ
cái giếng theo tôi tẩy rửa muộn phiền
(nghe nói chủ mới lấp giếng tráng gạch men làm hồ bơi)
cái giếng của tóc miểng dừa
cái giếng của bầu trời rợp tiếng ve
cái giếng đưa ta về
trong mơ
trong mơ
trong mơ
lóng lánh ngọc Mỵ Châu…

Sài Gòn, ngày 17-8-2011.

Đồng quê

Đôi tay mẹ chai sần
và đồng vàng trĩu hạt
mùa về sinh sôi
sau làn khói thuốc của cha
cánh đồng bì bõm
như ngàn đời câu ca dao
thăm thẳm một miền thương
bông lúa vẫn cố rướn mình
trổ bông
trĩu lòng cùng đất mẹ nguyên sinh
con là nông dân
chưa một ngày làm ruộng
tiếng gà xao xác lũy tre
chưa kịp chạm nỗi nhớ
nỗi kiếm tìm nơi miền xa
đất hứa
không bì bõm đâu
mà thăm thẳm không lường (!)
câu ca dao chéo qua đời mẹ
vắt qua vai cha
trải qua đời chị
còn tôi ngô nghê
qua bên kia núi
sau dăm lần vấp ngã
thương quá dậu mồng tơi
man mác tiếng gà trưa
đằng đẵng một triền đê
mỏng sương

26-12-2008.

Chuyện ba gã và con chuột già

Tôi cùng ông bạn luống tuổi và người bạn vừa gần khít tuổi tôi ở chung một xó thành phố đẹp!
đêm,
lũ chuột rít lên điệu gặm nhấm từ lòng cống
đã có lần gã chuột cố tình ngoạm ngón trỏ của tôi

Sáng ra ông bạn già đạp xích lô
thương hiệu
sáng ra tôi phụ bếp cho người sang
sáng ra bạn vã mồ hôi phụ hồ
mót thời gian
vét thời gian
trầm tích đêm
mang mang điệu thơ đòng đưa

Cả ba chúng tôi cùng con chuột già
chung nỗi buồn
khu giải tỏa
mở mang đô thị

Ve ngân
hè xanh
đêm loang loáng
trăng vỡ mầm

Tôi khúc khích cười
còn thoảng trong cơn mộng mị

Cần Giờ -  TP.HCM, lúc 0 giờ, rạng ngày 29-5-2011.


Buốt gió

Nắng và gió quyện sâu vào lòng đường
phố chật
tóc rụng theo ngày

Cô bé phố
lượm mảnh vụn từ ổ bánh mì còn sót trên băng đá công viên len lén cho nhanh vào miệng
gã mèo già ném ánh nhìn nhọn hoắc ngày quánh nắng;
chạy cùng thời gian đổi thay thân phận
xấp vé số trên tay em nóng nhịp đợi chờ
lời thơm ngọng nghịu bị những vòng xe át tiếng

Ngã tư
thật khó cho kẻ quê lần đầu nhận diện
đi rát nắng phía cuối đường mới biết mình nhầm lẫn
lại rẽ sang đường bên
những vòng thương...

Và tôi không thể dối lừa chính mình xõa tình thương trước cụ bà ta
run cần người rót từ thiện
khi chính mình bụng đó
cuộc viễn trình

Bên kia đường, lá vừa nẩy sau chùm nắng
tôi mặc cả trước bụng đói

Nắng tắt
hột bụi cuối ngày hất tung vào mắt
buốt gió
tôi ném mình vẹt hiên công viên
mặc niệm lòng

Cần Giờ, ngày 29-5-2011.


Nắng ca

đừng giam lỏng những giấc mơ bay bổng
trăng đã về trên nóc hoàng hôn
trăng đã về…
em nhé hoa thơm

trăng mọc lúc chính ngọ
em mọc trong tôi lúc chính ngọ
tôi mọc trong thơ lúc chính ngọ
nắng xồng xộc ai đan từng sợi nóng

đất cày lâu chai mất rồi
đào sâu đào sâu
tầng tầng tơi xốp
lấp lánh bùn
nút áo bung ra vãi nắng lên trời…

trăng đã về trên nóc hoàng hôn
em đã chào cuộn gió vờn hương
tôi lại bị giam lỏng chính những giấc mơ
nắng khét mùi sình cha truyền con nối

tôi đi…

Sài Gòn, 23g50’, ngày 20-7-2011.


THƠ TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
NGUYỄN VĂN HÒA- ĐỌC CHỌN
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét