Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012

Thơ NGUYỄN HIẾU

Thơ NGUYỄN HIẾU

Tinh mơ hè tùy hứng cau

Ngực chũm choẹ run rẩy chạm mây
Hớn hở hương bâng quơ thả vào gió
Quả chớp vàng má bừng hây
Lá cong xanh ve vẩy câu hỏi cũ

Mẹ bảo những ba đồng một mớ trầu cay
Dưới gốc cau bố chuếnh choáng say
Con mướp non gào tình trong trăng lặng
Chuột già lích rích ngọn cây
Chợ xa muối mắm nào chả mặn
Cha đi bao giờ chả nói con hay

Lứa sẻ tháng năm đã bắt đầu chuyền
Bẹ đã tách,tre cứ chờ kẽo kẹt
Me phồng ngọn chửa nắng xiên
Gáo nghiêng trưa hè xuôi cơn khát
Bên chum má lúm đồng tiền

Ai thách ba đồng mớ trầu cay
Tiếc ngày không chẳng về được nữa
Chim xổ lồng chim cứ bay
Trái cau chín dâng dâng lửa
Chuôi nào dao sắc gọt đây

Chớp mắt bóng câu qua cửa
Ta ngồi chờ nhặt mo rơi
Kéo thuyền cháu nội ra khơi




Thu quen

Má đỏ trái hồng quệt vào nắng
Gió đong đưa thị vàng mơ
Nhót nhọn đầu đâm mây trắng
Đêm choàng dậy,liềm trăng gặt thơ

Em chìa ngực mời thu
Ta cong lưng đợi đông vắng
Mây trôi vùn vụt trời hoang lặng
Heo may vuốt ngọn cỏ may
Chuồn kim già lảo đảo bay

Thình lình khuya hương ổi buông
Lòng chồi chút buồn pha sương
Bóng cô láng giềng vùn vụt
Trên giàn mồng tơi.câu hẹn vương

Ba nổi bẩy chìm hoa mướp vàng
Mưòi hẹn năm chờ mờ niềm thương
Áo căng xa rồi,vắng teo ngõ nhỏ
Cơn ho già ngắt ngang dòng nhớ
Bềnh bồng sông nâu,đò sang ngang

Môi héo lời không thốt nữa đâu
Ừ thôi,thuyền đành trôi về Ô lâu


Nhịp khúc bắt đền xuân

Bắt đền xuân xoè lộc biếc mơ
Khiến ta bật mầm tơ trong mòn trơ
Ngoắt quay chạm lại ngày thơ vắng
Quả ấu hai sừng,trâu già cọ nắng
Hương đầm làng nhuỵ vàng vãi mưa

Bắt đền hoa chập chờn nụ mới
Tưởng đã sang chiều chiền chiện lại bay
Nón mê rách lúa thì con gái
Bò vàng ăn cỏ đồng xa ngái
Mẻ thóc cuối canh ai xay

Bắt đền ong rủ bầy đến xuân
Cánh qúyt bay vòng cam ra trái non
Con Cám ghen mách dì leo lẻo
Áo xanh cành hồng buông xuôi vắt chéo
Trống hội rung,khối Tấm bồn chồn

Ta bắt đền ta cố mót hạt vừng
Vạt áo đã buông,hài sao ngập ngừng
Đò đầy rồi,tay nào để vẫy
Mái chèo vỗ đêm ,sao mai nháy
Bắt đền ai
Bắt đền ta
Mây đang rưng rưng


Gửi những mảnh đồng ,cồn cát Vĩnh Linh

Hàng trăm năm
Và đến cả bây giờ
Ai đi qua đây cũng buông tiếng thở dài
Mảnh đất này nghèo quá
Loi thoi đụn nhà mái rạ
Mái nhà hình lưỡi rìu
Trọn đời xẻ đất kiếm ăn
Con gái lùn đi vì gánh vì gồng
Con trai lêu đêu vì đi kheo lội biển
Bãi cát nuốt ruộng nuốt đồng
Cây mua nuốt luống khoai ,ruộng bắp
Sình lầy nuốt bàn chân nẻ toác
Cây lúa quật quã trong sóng nước
Con vịt cũng gầy
Con thuyền cũng mảnh
Câu ru em núi chặn, biển ngăn
Đất cằn không đủ tiếng ngân
Ruộng cằn nụ cười cũng héo
Câu ru ngắn không đủ trẻ ngủ ngon
Chúng khóc hu hơ, khóc ngằn ngặt
Đói sữa đói áo quần,đồ chơi
Chưa bao giờ thấy búp bê môi hồng
Tàu thủy chạy trong chậu nước
Mười tuổi vẫn tồng ngồng
Bàn tay ếch xòe che gió cát

Hàng trăm năm
Và ngay cả bây giờ
Ngang trời là gió Lào thổi lửa
Dưới đất vẫn là mạ
Sinh con và nuôi con
Ngoài cồn cát trắng cứ tuôn
Mạ vẫn trồng khoai cấy lúa
Đạn chúng cứ rơi ,bom chúng cứ thả
Mạ vẫn chèo thuyền vớt dong
Biển hết lặng lại gầm gừ dọa nạt
Tiếng mạ vẫn đều đều ru cái bống ,cái bông
Bàn tay thì gầy ,lưng mạ thì còng
Giọng mẹ khàn giữa đêm thẳm
Điếu thuốc rê khét lẹt dính trên môi
Chỗ ni đèn dầu
Vẫn ngọn đèn dầu
Nhấp nhóng trên làn dăn má mạ
Ngày trước chiến tranh chúng nó gần mạ thế
Chừ chúng nó ở đâu ?
Đường một vắt qua nhà mạ
Mà sao chúng nó không vào
Ăn bát cơm trộn với gió Lào

Nước mắt lặng rơi khi nghe mẹ nói
Mắt nhòe bóng mạ lom khom
Vết rách đằng sau áo mạ
Như chấm cờ suốt đời vẫy con
.
Thơ Nguyễn Hiếu/ Tác giả tự chọn

nnb vi tính giới thiệu
 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét