Thứ Hai, 27 tháng 8, 2012

Thơ PHẠM NGỌC THÁI

Thơ
PHẠM NGỌC THÁI

nnb.com: Cảm ơn bạn thơ Phạm Ngọc Thái đã gửi đến chúng tôi Sách Thơ mới (bản điện tử), do NXB Văn Hóa Thông tin ấn hành 7.2012, gồm 298 bài. Vì chưa thể đọc chọn kịp, chúng tôi gới thiễu chùm thơ đầu từ bài 2-5,
giời thiệu cùng bạn đọc.

2
ĐÊM THU PHỐ VẮNG


Đêm phố vắng anh đi hay là em không ngủ?
Thu đến rồi lay động trái tim!
Xào xạc lá, anh nghe xào xạc lá
Thăm thẳm bóng hình em trong đêm…

Anh lại dẫn em con đường xưa cũ
Một thời nào từng in dấu chân thon
Trước tình yêu ta hoá thành đứa trẻ
Dẫu mái tóc anh giờ đã hoa sương.

Tôi sẽ viết cho ai bài thơ đêm thu vắng?
Tiếng trong khuya em gọi vọng rất xa
Trên thảm lá lòng ta say đắm
Tha thiết bên em vì không muốn đêm qua.

Ôi, bài thơ cứ theo anh lang thang trong phố
Kí ức hồi sinh về với tuổi xuân xưa
Em lại ru êm như thuở trẻ
Tấm thân mềm đưa anh vào bến mộng mơ...

2007
3
NÀNG THƯỜNG CƯỜI VỚI TÔI


Nàng thường cười với tôi dưới vầng trăng sáng
Mắt đong sóng sánh đượm mùa xuân
Ôi! Khoé mắt nghiêng một trời biển vắng
Xoa êm ái trái tim. Chữa lành lại vết thương.

Tình qua rồi! Trống cả không gian
Hồn vất vưởng anh lạc trong chiều nhớ
Nghĩ đến em trái tim muốn vỡ?
Hàng cây ru quanh tiếng gió xa gần…

4
ANH VẪN Ở BÊN HỒ TÂY


Tình để lại vết thương không lành được
Soi mặt hồ in mãi bóng thời gian
Em hiền dịu trái tim từng tha thiết
Người con gái anh yêu nay hóa khói sương tan…

Ta cũng già rồi, em ơi! Vết thương còn đau buốt
Hạnh phúc qua như một cánh chim bay
Nông nỗi đời người để đâu cho hết
Tình thơ ngây! Tình sao mãi thơ ngây!

Nhớ buổi đón em cổng trường sư phạm
Đôi mắt từ xa đã nhận ra người...
Tình yêu có cái nhìn trong linh cảm
Giờ ở đâu, người con gái xa xôi?

Thế đó, em ơi! Tình qua không trở lại
Xế chiều rồi mà máu tim chảy mãi không thôi
Em có nghe gió Tây Hồ đang thổi
Anh ở đây, vẫn bên hồ Tây mây trôi...


5
VĨNH BIỆT CUỘC TÌNH


Thôi! Vĩnh biệt cuộc tình êm ả
Khúc nhạc đời chan chứa tuổi thanh xuân
Bên hồ liễu những đêm trăng tỏ
Đã lùi vào trong gió bụi trần gian.

Anh trở về như Napônêông đi tù ngoài hoang đảo
Ông dành thời gian viết hồi ký thuở tung hoành
Anh lấy tình xưa xây giấc mộng thi nhân
Chỉ tiếc nuối tình sao ngắn ngủi?

Anh cứ bước lang thang lòng bổi hổi
Nhớ những khuya nào đã ân ái cùng em…
Bao trai gái quanh mình vẫn tha thiết yêu đương
Thơ xót đắng bởi tình xưa như rượu ngọt!


Thơ Phạm Ngọc Thái/ Tác giả gửi bài
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét