Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2012

Lê Lợi mài gươm




Thơ Nguyễn Minh Khiêm.
Lê Lợi mài gươm
(Trường ca )


Chương I: Sấm động rừng Lam

1.
Lại một người đàn ông nữa bị cung hình
Một người nữa bị đem ra mổ bụng
Một đứa trẻ bị ném vào chuồng cọp
Một phụ nữ bị bắt làm trò ô nhục
Một quan nhà Hồ bị ngựa kéo lê thây!
Lại một nhà sư bị đốt chẳng ghê tay
Một nhà nho bị lôi ra xử chảm!
Tên Trương Phụ cứ ngày ngày cuồng lệnh
Không để sót một tấm bia nào người Việt dựng lên
Đập! Và đập!
Không để sót một chữ nào ghi lịch sử, văn chương
Không để sót dòng nào ghi thuần phong mỹ tục
Không để sót một đình chùa miếu mạo
Còn một chữ cũng đập cho tan
Dù một chữ cũng không để sót!
Vùng quê nào còn dân ca dân vũ
Vùng quê nào còn thờ cúng Hùng Vương
Vùng quê nào còn lưu truyền ca dao tục ngữ
Vùng quê nào còng kể chuyện về Sơn Tinh, Thuỷ Tinh, Thánh Gióng
Hãy cho quân triệt hạ
Dù vùng thấp vùng cao
Kinh thành hay xóm bản
Phá thuyền không để ván
Đốt diều không để dây
Đổ trầu không để khay
Nhổ cỏ không để rễ!

Tám mươi vạn quân Minh phủ bóng mây đen
Treo cái chết trước từng cổng ngõ
Cái chết đến bằng lũ khát máu hai chân
Cái chết đến bằng mũi gươm, mũi giáo
Cái chết đến từ dây thừng dây chão
Cái chết đến từ cái ô, cái mũ
Thèm khát đất đai
Thèm bạc vàng châu báu
Ngẩng đầu lên chỉ thấy mây đen
Mây đen ùa vào từng cánh cửa
Phủ lên từng ánh mắt
Phủ lên trên giọng nói tiếng cười
Phủ con đường xuống sông gánh nước
Phủ con đường gánh ban mai ra chợ
Phủ gốc đa ngày hội đêm rằm
Không nhà ai còn dám đốt đèn
Không xóm thôn nào còn ê a tiếng hát
Chúng bắt ăn mặc giống người Trung Quốc
Bắt học nói học ca  giống người Trung Quốc
Bắt thờ cúng lễ nghi giống người Trung Quốc

Đất nước úp mặt vào nỗi đau
Úp mặt vào nước mắt
Nước mắt cuốn nhau xuống biển mò ngọc trai
Nước mắt cuốn nhau lên rừng tìm ngà voi, nanh hổ
Nước mắt cuốn nhau vào nơi thâm sơn cùng cốc đào vàng
Đào thấy hài cốt của ông cha
Đào thấy nền văn minh văn hiến
Đào thấy gia phả thần phả
Mồ hôi ướt đầm đìa
Lau mồ hôi đỏ ngầu màu máu
Máu hắt lên bốn phía mây đen!
Ôi mây đen! Ôi mây đen!
Mây như hắc ín phủ miền quê ta
Sông Lương còn chở phù sa
Sóng hay là tiếng kêu la hận thù
Trẻ còn nghe tiếng mẹ ru
Hay roi vọt quất mịt mù đau thương
Đất còn cây trái đơm hương
Lúa ngô còn rẫy còn nương gieo trồng
Giặc lia mắt quạ trăm vùng
Trẻ già như cá nằm trong lưới chài
Thức khuya không hết đêm dài
Ngày mai, chẳng biết ngày mai là gì !
Một màu mây nặng như chì
Cứ đè vào ngực, cứ ghì vào tim
Bỗng đâu bảy nổi ba chìm
Thịt da nghìn vạn mũi kim chích vào
Biển đang gọi biển thét gào
Núi đang gọi núi chất cao căm hờn
Tiếng chim gọi đắng bồ hòn
Lạch khe mỏm đá gọi hồn đất đai
Lá rơi hú gọi hồn cây
Giọt sương hú gọi trời đầy trăng sao
Nỗi buồn hú gọi tìm nhau
Góp thành gió bão lật nhào tối tăm
Nén trong lồng ngực nghìn năm
Nén trong lồng ngực hờn căm bạo tàn
Bật tung chớp bể mưa ngàn
Bật tung xiềng xích đập tan giặc thù
Xé cho sạch bóng mây mù
Đất quê lại ấm tiếng ru ngọt ngào
Ta đi lại ngẩng cao đầu
Nước non Đại Việt lại màu lửa thiêng.


2.
Bao nhiêu đêm Lê Lợi một mình
Người không chợp mắt
Lòng như than lửa
Chỗ nằm như gai
Nuốt cơm như cát
Uống nước như uống tóc
Lang thang trong rừng
Lang thang bờ suối
Người xoè tay dưới tán lá cây rừng
Ngạt ngào quá mùi hương tràm hương quế
Ngạt ngào quá mùi hoa lan hoa dẻ
Rực rỡ thằng đăng, rực rỡ mai vàng
Có gì đẹp hơn thế nữa hỡi rừng Lam?
Rừng cho ta ngất ngây mùi cây trái
Mùa quả chín gọi tay người về hái
Mùa mật thơm gọi bướm gọi ong
Cỏ non xanh gọi chim trĩ, chim công
Sung vả dâu da gọi chồn gọi khỉ
Bóng cây gọi nhọc nhằn đến nghỉ
Gọi gái trai Mường múa hát mê say
Gọi những quả còn tình yêu bỏng trong tay
Âm vang cồng chiêng, âm vang khèn sáo
Cây trẩu cây trầm cho dầu ngồi dệt áo
Cây lau cây bông cho ruột gối ruột chăn
Cây quạch cây chay cho đỏ miếng trầu
Cái rẫy cái nương cho no cho ấm
Khe suối trong cho ngọc ngà xuống tắm
Cho men lên ngây ngất choé rượu cần
Lim sến cho kang, cho cột nhà sàn
Nhà sàn là trái tim rừng núi
Trái tim đập lời mai lời mối
Trái tim đập lời  mế lời mo
Đập cho cháu con chuyện nghìn vạn năm qua
Chuyện đẻ ra trời, chuyện sinh ra đất
Chuyện quỷ chuyện ma chuyện thần chuyện phật
Chuyện cây sinh lửa, chuyện đá làm đàn
Bàn chân bàn tay sinh ra tục ngữ
Chuyện hòn than sinh ra cái chữ
Chuyện ru cái ngủ nở thành ca dao
Nhưng bây giờ nghìn vạn nỗi đau
Đang chĩa vào trái tim rừng núi!
Mỗi nhịp đập buốt muôn vàn câu hỏi
Hỏi con đường sẽ dẫn về đâu
Hỏi sách Lam Sơn có khác Cổ Lâu?

Phải làm gì đây,
Người tự hỏi mình
Nhiều cung tên treo trên vách để làm gì
Nhiều giáo mác dựng trên sàn để làm gì
Thành Thăng Long đã mất
Thành Hồ Quý Ly đen dày bóng giặc
Sông Lỗi Giang không còn là nơi ta bơi thuyền câu cá
Mũi giáo giặc Minh đang chĩa vào cửa buồng nhà ta
Vó ngựa giặc Minh đạng giậm bên cánh mũi của ta
Ta đã nghe thấy sự đổ vỡ
Ta đã nghe thấy mùi máu phả vào cửa man
Ta nghe thấy mùi máu phả vào chỗ đàn bà con gái nhà ta ngồi quay tơ dệt cửi
Cây lim, cây sến đang hỏi ta
Mỗi chiếc lá là một con mắt đang nhìn ta
Hòn cuộị đang hỏi ta
Con ong con bướm đang hỏi ta
Đất nước Bà Trưng đâu
Đất nước Bà Triệu đâu
Đất nước Đinh Tiên Hoàng đâu
Đất nước Lê Hoàn đâu
Đâu những trang sử chói ngời Lý Thường Kiệt đánh tan giặc Tống
Đâu những trang sử anh hùng ba lần Trần Hưng Đạo đánh tan giặc Mông Nguyên
Một triều Trần chỉ còn tro bụi mù lên
Một triều Hồ chỉ còn chợ vỡ
Vua một nước bỗng hoá tù binh
Dân một nước bỗng biến thành trâu ngựa
Đêm vọng lên những khúc chiêu hồn
Ngày phủ màu khăn tang
Nhiễu điều giá gương không giữ được bài vị nhà mình
Bầu bí vắt vào nhau nẫu úa trên giàn
Cua ốc ôm nhau rục mòn trong lỗ
Chim gục dưới cung tên trước khi về đến tổ
Chài lưới bủa vây
Đọc Lão Tử, Trang Tử, Mạnh Tử, Khổng Tử để làm gì
Thuộc Kinh thi, Kinh thư để làm gì
Đọc Khổng Minh, Tôn Tẩn để làm gì
Bao nhiêu năm luyện đao kiếm để làm gì
Tập võ nghệ để làm gì
Con gà bị trói còn biết kêu lên
Con ong bị phá tổ còn biết xông tìm kẻ thù để đốt
Con hổ, con gấu bị tên bị đạn còn biết gầm lên
Chẳng lẽ ta câm, ta điếc, ta mù
Bọn giặc Minh đang muốn ta câm
Bọn giặc Minh đang muốn ta điếc
Bọn giặc Minh đang muốn ta mù
Chẳng lẽ ta ngồi gặm nhấm nỗi đau
Trong từng giấc mơ gom nhặt về đổ vỡ
Chít khăn tang cho bờ cõi biên cương
Chít khăn tang cho con Rồng cháu Lạc
Chít khăn tang cho niềm kiêu hãnh Văn Lang
Chít khăn tang cho nước Vạn Xuân, Lí Bí
Làm văn tế chiêu hồn Phong Châu
Làm văn tế chiêu hồn Thăng Long
Khắc chìm trong tim hai chữ hận thù
Nhìn mỗi ngày bắt đầu bằng bình minh của máu
Và khép lại bằng hoàng hôn của máu
Đất nước hắt ra tiếng thở dài giông bão
Giông bão cuộn vào trong những nắm tay
Giông bão cuộn vào vành môi khoé mắt
Giông bão hiện hình trên những con dao dắt sau cửa liếp
Giông bão hiện trong cái hái cái liềm
Cọng rơm ẩn hình những ngọn lửa bùng lên
Cây nứa cây tre ẩn hình mũi tên mũi mác
Giọt sương khuya ẩn hình ngọn thác
Đêm chuyển rung sấm động phía chân trời



Thơ Nguyễn Minh Khiêm/ Tác giả gửi bài

nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét