Chủ Nhật, 19 tháng 8, 2012

Thơ Tăng Thế Phiệt



Thơ Tăng Thế Phiệt



CỬA KHẨU BÌNH MINH
Ngút ngát Trường Sơn cây đan cây
Muôn vạn loài chim thoả sức bay
Đoàn người nghẽn tắc sau rào chắn?
Ngẩn ngơ nhìn lang thang gió mây.

MÊ CÔNG HOÀNG HÔN
Mê Công hoàng hôn tim tím sao
Mênh mang khói sóng bờ Thái – Lào
Bất chợt giữa dòng con cá quẫy
Ta hỏi cá ơi thuộc nước nào?
  
VIÊNG CHĂN VỀ ĐÊM
Váy xòe he hé khép chân thon
Nhạc gõ lăm vông vừa thôi giòn
Nghe sóng Mê Công êm ái thở
Thạp Luồng chênh chếch mảnh trăng non.

CỔ THÀNH CHÍNH NGỌ
Rừng hoang trưa thẳng lặng
Thành Cổ phủ rêu khô
Dê núi say tử chiến
Mờ mịt bóng người xưa.

Kiếm đao nát cát bụi
Xương trắng mục đất sầu
Khát vọng vua dang dở
Cúi đầu một rừng lau…

Âm u làn gió cổ
Hát lời ca sử thi
Mặt trời trên đỉnh ngự
Lấp lóa chìm đáy khe.

KHÁT VỌNG
Những giọt nước
Len lỏi luồn lách trong mạch đất
Vút lên ào ạt sóng xô
Chấp nhận hóa thân
Bay lên không gian
Kết mảng
Tụ bè
Lang thang khắp trời
Sung sướng
Đam mê
Miền khát vọng.
Dng cầu vồng
Muôn tía ngàn hồng
Chừng mãn nguyện…
Bay lên cao
Sà xuống thấp
Quẩn quanh
Tức giận bị vòm trời khóa chặt
Quyết một trận mất còn
Cơn giận ngàn triệu vôn
Sấm sét
Kinh hoàng
Gió quét
Mưa tuôn…
Những giọt nước
Mộng vỡ
Quay trở về nguồn
Thác lũ gầm réo đau buồn
Uất hận còn chưa tan
Trút đau khổ ê chề ngập cõi nhân gian.
.
Thơ Tăng Thế Phiệt/ Tác giả gửi bài
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét