Thơ LÂM QUÝ (1947-2007) . |
Em như là
Em như là con dúi
Lặn lụi đào rễ lau
Anh làm thuổng mo cau
Đào tung trời tung đất
Đất có sâu đến mấy
Đá có ken thế nào
Anh vẫ cứ say đào
Cho gặp lòng thương nhớ...
1982
Nếu như A-Nứ
Nếu như A-Nứ về quê cũ
Núi phủ nghiêng che một khoảng trời
Còn tôi-tôi vẫn là ngọn núi
Mọc ở đâu thì cứ mọc thôi
Nếu như A-Nứ mùa xuân tới
Sáng mai hoa lại nở bên đồi
Còn tôi núi vẫn cao vời vợi
Đón sắc hoa cười lưng núi ơi
Nếu như A-Nứ mùa đông tới
Khép cửa phòng thu trọn cuộc đời
Thì tôi-tôi vẫn là đất núi
Đón em về sống giữa lòng tôi
Khau Phạ mùa này
Khau Phạ Mùa này mây trắng bay
Mây đi núi đẩy cứ vương dày
Sừng đất húc tung trời khắc nghiệt
Đến đây ở lại với muôn đời
Khau Phạ mùa này hương lúa say
Ruộng bậc thang lên bắc cổng trời
Người Khau Phạ tìm đường đào núi
Mái lều nương đủ ấm hai người
Gió thổi đưa về nước với đất
Nặn thành mèn mén rượu đầy vơi
Người Khau Phạ thần tình thật đấy
Vít sao trời rơi xuống giữa nhà
Người ở dưới nhìn lên thấy lạ
Nóc núi đậu đầy ngôi sao sa.
Mù Căng Chải 1995-1999
Xuống núi
Ở trên núi nhìn toàn thấy cây
Xuống miền xuôi nhìn toàn thấy người
Người và cây đều là tình đất
Nuôi nấng tôi khôn lớn thành người
Ở trên núi bao nhiêu là suối
Xuống đồng bằng thấy nhiều dòng sông
Sông suối hòa hồn tôi trong nước
Chảy dần về biển cả mênh mông
Ở trên núi nhìn toàn thấy váy
Xuống biển khơi nhìn toàn thấy đùi
Đùi và váy đều là hai thứ
Làm cho tôi mê mẩn suốt đời
Thơ Lâm Qúy/ Lê Hoài Nguyên đọc chọn
nnb vi tính giới thiệu
nnb vi tính giới thiệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét