Thơ Phanxipăng
MỘT THOÁNG LONG AN
Chỉ mới một lần chơi thị xã
Trái tim anh đã nhảy tango
Chao ôi mắt bé Gò Đen quá
Say ngất đời anh, lịm cả thơ!
Sao bé nghĩ rằng anh hư cấu?
Muốn đến Tân An, phải qua cầu
Muốn tới lòng nhau, xin cởi áo
Áo tình mình vắt nhịp ca dao.
Giờ đây mãi nhớ ai… ai nhớ…
Đêm đêm bé vọng cổ, ai đàn?
Đêm đêm có một chàng lãng tử
Cứ nằm nghẹo cổ, mớ:
Long An!
MỘT THOÁNG LONG AN
Chỉ mới một lần chơi thị xã
Trái tim anh đã nhảy tango
Chao ôi mắt bé Gò Đen quá
Say ngất đời anh, lịm cả thơ!
Sao bé nghĩ rằng anh hư cấu?
Muốn đến Tân An, phải qua cầu
Muốn tới lòng nhau, xin cởi áo
Áo tình mình vắt nhịp ca dao.
Giờ đây mãi nhớ ai… ai nhớ…
Đêm đêm bé vọng cổ, ai đàn?
Đêm đêm có một chàng lãng tử
Cứ nằm nghẹo cổ, mớ:
Long An!
THÁNG GIÊNG QUAN HỌ
Ngán thá gì chẳng cởi áo cho mình ?
Ta trùng trục mọc đầu đình như trúc
Mắt lá răm đổ toé nước nghiêng thành
Lúng liếng hẹn ta trèo quán dốc.
Ta nhí nhố quen xập xình nhạc rock
Mình bày ta vỗ vỗ mấy trống cơm
Rồi xe chỉ rồi luồn kim thoăn thoắt
Hát:
Tình bằng có một cặp tim son.
Hát:
Í a có một tháng giêng ngon
Nhờ duyên hát, thiên lý năng tương ngộ
Ta với mình xa thăm thẳm đèo non
Nhờ đêm hát, mình ta ra duyên nợ.
Mình ngại gì nghìn sơn khê cách trở
Mà:
Người ơi (mà) người ở đừng về !
Hãy cùng nhau tang bồng muôn cung nhớ
Yêu trọn lòng, đâu dừng lại là quê.
HUYỀN DIỆU B’LAO
Giắt vành tai dăm bài thơ tình
Cao nguyên rong ruổi tiết thanh minh
Rượu cần cần uống chừng bao ché
Sẽ thấy nương đồi hoá biển xanh?
Thoáng thấy B’lao hoá nên tranh
Sương pha với rét nét đan thanh
Sao hôm vừa mọc thành sơn nữ
Canh chầy, sơn nữ lặn vào anh.
Và anh từ ấy hoá ra hoa
An nhiên nở giữa cõi người ta
Từ ấy nhiều lứa đôi khải ngộ
Câu kinh thơm, thơm ngát hương trà.
CÙNG MÙA XUÂN GHÉ CẦN GIỜ
Bầy khỉ nhảy cà tưng bên luống sóng
Thoắt đã tót lên trên mấy đọt dừa
Biển cứ dập dồn điệu lambada phóng túng
Thiên nhiên rạo rực ngóng giao thừa.
Biển không biết, bầy khỉ càng không biết
Tôi khoác tay mùa xuân lặng lẽ ghé Cần Giờ
Gió rừng Sác chợt hát bài rất tuyệt
Tình khúc trời phổ thơ?
VỚI SÔNG HƯƠNG
Bạn bè ơi, có ngạc nhiên không ?
Và người yêu chớ hờn dỗi nhé !
Hôm nay
tôi xin trao thiệp hồng
Báo tin hôn lễ.
Lâu quá rồi, sao đành lần lữa mãi
Một mối tình say đắm đã bao năm
Ngày mai
tôi tưng bừng đại tiệc
Cưới dòng sông.
Thơ Phanxipăng/ Dung Thị Vân đọc chọn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét