Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2013

Thơ Nguyễn Thị Thúy Ngoan

Thơ
Nguyễn Thị Thúy Ngoan


Thơ tình gửi người Hà Nội


Em nhớ mãi buổi đầu gặp gỡ, heo may về Hà Nội đã vào thu, nắng hanh hao dát vàng như mật, bồi hồi, bối rối đứng chờ anh! Dẫu biết rằng giây phút mong manh, em tìm anh trong dòng người xuôi ngược, ngơ ngẩn tìm nhau không nói nên lời. Anh đưa em đi giữa trưa nắng bầu trời, thu bát ngát mây bồng bềnh xanh ngắt. Ta ngược chiều cầu Long Biên gió lộng, sông Hồng sóng cuộn đặc phù sa.

Anh đánh thức trái tim em băng giá, lại nồng nàn, cháy bỏng, đắm say, lại những chiều ngõ nhỏ mưa bay, đêm trở gió tìm anh khắc khoải, lại lần dở đọc từng dòng tin nhắn, những câu thơ hò hẹn đắng cay, mà ngọt ngào ấm ủ vòng tay.
Con đường ba năm đong đầy kỉ niệm. Anh chờ em bến ấy chẳng cắm sào, chia ly rồi thuyền lại buông neo, trong sóng gió biết rằng không bến đỗ. Bởi  yêu anh “bạn tình” đầy trắc trở, mặc đường xa, Hà Nội hóa nên gần!
Thương nhớ ơi, sao anh cứ tần ngần? cứ hờ hững làm em không chịu nổi, biết tính anh trầm ngâm ít nói, để những chiều mong nhớ, cách xa… thăm thẳm cô đơn trong mỗi chiều tà, thổn thức gọi tên anh những đêm dài da diết!
Thời gian ơi năm tháng trôi vèo, còn ở lại trong ta bao nuối tiếc… Em hỏi anh bao nhiêu ngày không cần đếm, anh tính từng giờ xa cách quá lâu…Rồi một ngày không còn ngược qua cầu, ở bến ấy chỉ còn trong thương nhớ…

Em mang theo hoa sữa Hà nội về phố Cảng, trồng bên dòng sông Lấp tỏa hương đưa! ngóng tìm anh trong những chiều mưa…!

HP, cuối xuân chiều mưa bay 11/4/2013

Chợ tình

Dưới xuôi em ngược chợ tình
  Núi non cách trở một mình lẻ đôi
  Tiếng khèn anh thổi mềm môi
  Làm em say cả khoảng trời mộng mơ!

Heo may giữa chợ bơ vơ
  Trái tim nức nở hai bờ liêu xiêu
  Chợ tình trao gửi bao điều
  Mà anh không trọn nửa chiều với em

Núi cao - đất thấp - đi tìm
Duyên trời phận mỏng - nổi chìm gió đưa
  Chợ tàn còn ế em mua
Cho dù chỉ nửa câu đùa cũng vui
Cuộc tình: Kẻ khóc - người cười
  Canh năm tan chợ - em ngồi nhặt mưa!...


Cau già

Xin anh đừng nhớ làm chi
  Sân rêu - tường mốc - xanh rì nỗi đau
Vấn vương cho đắng lòng nhau
  Lá trầu đã héo - quả cau  thì già
Em ngồi gom nhặt cánh hoa
  Cây vườn đổ cả… chiều tà vào sân!


Sa Pa mùa thu

Sa Pa hồng chín cuối thu
  Hoàng Liên Sơn phủ sương mù như mơ
Váy xòe lên dốc ỡm ờ
  Để anh theo hút bãi bờ sang đêm
Tiếng khèn theo gió ngân êm
  Trăng treo đỉnh núi, hoa nhen hương đồi
  Ơ kìa! Thác nước chơi vơi
  Bồng bềnh như thể Tiên ngồi chải mây!
Ngàn năm đá cổ còn đây
  Nét hoa văn chạm cỏ cây đất trời
  Heo may vượt lũng lên đồi
  Chồng nằm say rượu - vợ cười như hoa
Bậc thang uốn lượn la đà
  Như rồng ai khắc nét ngà trong sương
  Địu con cuốc rẫy làm nương
  Đêm về thêu áo trăng suông bên giường
Anh về lòng mãi vấn vương…
  Hẹn mùa mận chín, ngược đường lại lên!

Thơ Nguyễn Thị Thúy Ngoan/ Dung Thị Vân đọc chọn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét