Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2013

Thơ Bạn Thơ 3/ Lời thưa và 99 câu thơ / 2

NHIỀU TÁC GIẢ
Lý Phương Liên-Nguyễn Nguyên Bảy
(Chủ biên)

THƠ BẠN THƠ.3
.


NXB VĂN HỌC

/Tiếp phần Lời Thưa và 99 câu thơ. Từ 41-99/


 41. Không còn những nhà thơ,
gập mình làm tên thư lại,
bốn mùa vui với nụ cười ruồi.
(Vương Kiều - Thời phẫn nộ)




 42. Đêm nằm mộng còn nghe con nghé ngọ,
Gọi tên anh tóc trắng hãy quay về.
(Huỳnh Minh Lệ - Cánh đồng tuổi nhỏ)

 43. Bà cổ tích trong rơm trong rạ
mở niêu đất trắng thơm xới nụ cười
(Mai Linh - Ra đời)

 44. Đục trong thì cũng một dòng
Suối đừng vò nát dòng sông làm gì
(Nguyễn Long- Hai câu)

 45. Tiếng chổi xiết lên mặt đường
hay tiếng con đường rên lên vì nhát chổi
(Lưu Thị Bạch Liễu - Tôi và con đường và cây chổi)

 46. Mỗi người dân đều nhận phần mất mát
Chia đều nhau bom đạn với cơm ăn
(Lý Phương Liên – Trò chuyện với Thúy Kiều)

 47. Áo người xưa chợt về vương sóng mắt
Sợi mây buồn chấp chới trắng trên sông
(Huỳnh Duy Lộc - Không tan kỷ niệm)

  48. Bàn tay bửa núi làm đôi
Như em bổ quả cam mời mùa xuân
(Chử Văn Long - Vét suối “Ngựa lồng”

 49. Liễu buồn rủ nét mi cong
Người không đến nữa còn mong nỗi gì.
(Trần Vũ Long - Qua Hồ Tây)

 50. Em ở trong tôi luôn luôn có thật
Thế mà sao chưa hết khát bao giờ.
(Nguyễn Đăng Luận - Khát)


 51. Em bắc cầu giải yếm gọi người sang
anh ngu ngơ ngại ngùng không dám bước
(Hồ Bình Lục – Ngu ngơ)

 52. Ném viên sỏi thật thà qua biển
Để ngậm ngùi, không dấu hồi âm…
(Trần Dzạ Lữ - Miệng chén)

 53. Trâu tắm hoàng hôn gặm trăng mới nhú
Chim nhát giật mình đánh vỡ lời kêu
(Phan Tùng Lưu - Ký ức mùa hè)

 54. Trâu ra chuồng lịch kịch
Phì phà sương
Móng trâu gõ một điệu buồn vạn thở
(Lê Khánh Mai - Ký ức mùa đông)

 55. Cội rễ sinh ra tôi và mùa xuân quê mẹ
Rẻo đất này ước vọng vẫn mọc xanh
(Đoàn Văn Mật - Đêm ba mươi tết)

 56. Vung rủi đếm hơn mười bến nước
Ta mãi tìm lạc mất chiếc đò không
(Lê Thanh My - Hiên hoa vàng)

57. Đêm hôm nay chạnh đau lòng chinh phụ
Đếm tuổi con để nhớ thuở chồng xa.
(Huỳnh Văn Nghệ -Tết quê người )

 58. Những xiềng xích phết màu sơn đạo đức
mấy trăm năm không khóa nổi một Thị Mầu
(Anh Ngọc - Thị Mầu)

 59. Ráng chiều buông sẫm khóe ngày
  Rưng rưng khỏa một vốc đầy hoàng hôn
(Võ Thi Nhung - Cỏ may)

60. Trong những đêm thành phố mất điện
Phố Hàng Buồm thiếu biển để ra khơi
(Nguyễn Bình Nguyên - Buồn) 

61. Chuyến xe vội cuộc chia tay cũng vội
Anh một mình gánh trọn cả hoàng hôn
  (Trần Nhương - Chiều buồn)

62. Nhưng vầng dương vẫn dịu dàng băng bó
Vết thương đời chai sạn dấu sinh nhai
(Hà Quảng Phan – Theo tiếng vọng mùa thu)

63. Mới thoắt đó đã mái đầu điểm bạc
Vết chân vênh mòn vẹt mấy gần xa
(Bùi Huy Phác – Chữ bát)

64. Hấng chùm heo may rụng
Rắc suông ba gian nhà.
(Vũ Thị Hồng Phúc – Không đề)

65. Không đánh mà đau không vò nát
Dao thời gian đẽo gọt tâm hồn
(Việt Phương - Nhật ký ở trại an dưỡng)
66. Vô vi chiều xế bóng rồi
Dưới chân cát lở... bãi bồi về đâu?
(Tạ Phương - Cát ngu ngơ)

67. Em xuân nữ phố hàng hiên đá xám
Tạc kiêu kỳ sắc quá để đứt tay
(Thương Quán – Ca từ)

68. Vê đi. Thôi gió. Nồng nàn,
Heo may. Thuở ấy. Đầy tràn trong nhau
(Lê Huy Quang - Về đi thôi gió)

69. Mùa đi trên nhánh sầu đông
Nhặt đôi trái rụng về trồng chiêm bao
(Tân Quảng - Chiều lọt kẽ tay)


70. Bất ngờ tôi hóa cụm mây

Xin em hãy đỡ tôi bay lên trời
 
(Lê Minh Quốc - Gặp ở Ăngco Vát)




71. Có kiếp sau hay không? Và nếu có

Đã chắc gì kiếp sau mình gặp gỡ?

(Bế Kiến Quốc - Đừng hẹn kiếp sau)


72. Đây huyền thoại hóa men đời lặng ngấm

Cả một thời xuân sắc hóa đong đưa

(Bùi Minh Quốc - Đi tìm em đến tận cùng thủy tận)


73. Tôi buồn quá vì em xinh đẹp quá

Biển cô đơn, biển quẫy lên bờ
(Trần Quang Quý - Khúc dạo Katxpien)


74. Hoa sen thả những thuyền con nho nhỏ

Đỏ mặt hồ theo gió lướt bâng quơ
(Hoàng Thị Xuân Quý)


75. Có khung cửa rộng nhưng mang lòng chật hẹp

suốt đời không chứa nổi một bàn chân
(Nhật Quỳnh -  Cho Thủ Đức mùa thu)


76. Tiễn anh linh hiển u linh

Cắn vào da thịt thấy mình bỏ đi
(Nguyên Sa - Chia biệt)


77.. Tóc mẹ trắng mà đời chưa cho bạc

Còn phân thân chia sẻ cuộc rủi may
(Nguyễn Tam Phù Sa – Mẹ ơi mẹ)


78. Anh ám ảnh em hai chiều nghiệt ngã

Nghiêng bên này lại chống chếnh bên kia
(Bùi Sim Sim-  Giữ hai chiều quên nhớ)


79. Hãy cảnh giác với những gì miễn phí

Chẳng bao giờ tạo hóa lại cho không

(Nguyễn Bảo Sinh - Miễn phí)


80. Độc bình rượu đắng đã tràn

Tưới lên cho tóc từng làn trắng bông

(Băng Sơn - Xuân đêm tâm sự)


81. Đời mình như rượu còn ly cặn
Hắt toẹt đời đi chẳng nhịu mày
(Nguyễn Bắc Sơn - Tha lỗi cho ta)


82. Dù là hạt cát nhỏ nhoi
Cát vàng mãi nhé, người ơi! Tôi cầu
(Bùi Thị Sơn -  Cát vàng)


83. Giêng nước trong chẳng cạn lòng con gái
Để  suốt đời yêu dấu chẳng hề phai
(Nguyễn Thiếu Sơn – Tôi vẫn tin)


84. Ai lấy rau diếp làm đình ngày em cưới
Con chạch thất tình lên đẻ ngọn đa
(Bùi Hoàng Tám - Ngày em lấy chồng)


85. Cỏ làm tấm thảm biếc xanh
để in bóng của chúng mình chiều nay
(Vũ Quang Tần - Đừng làm đau cỏ)


86. Lim dim tôi thấy tôi sờ được

bóng núi quê nhà lấp lánh đêm

(Phan Ni Tấn - Lời đêm)


87. Em đến bàng hoàng như cơn sốt
Bỗng môi tôi bất lực
Nụ hôn ơi ngươi khóa cả linh hồn
(Lãng Thanh - Thơ trước tuổi 21)


88. Anh là cọng rơm vàng dưới bánh xe em đó
cọng rơm vàng dập nát vẫn vàng rơm!...
(Nguyễn Trọng Tạo - Bản sắc)


89. Níu quê lại giữa cõi lòng
Tôi về gánh gió qua sông gọi đò
(Dạ Tịnh - Gánh gió qua sông)


90. Gió không phải là roi mà vách núi phải mòn

Em không phải là chiều mà nhuộm anh đến tím.

(Hữu Thỉnh - Thơ tình viết ở biển)
.

91. Móc tay xuống hang còng nghe mát rượi

Chưa bắt được còng…
Chạm cái rốn mẹ chôn

(Mạc Trường Thiên - Gởi cát)


92. Ôi! Lão cò già
trên đồng hoang dã

giẵm nát hằng nga
(Đông Tùng - Cúc rộ mùa hoa)


93. Tình yêu kia anh không thể nói bằng lời

Bởi nếu thế anh sẽ oà khóc mất

(Nguyễn Anh Tuấn - Mái đình mềm thớ lụa)


94. Vì giếng quá trong nên dễ nhìn thấy đáy
Vì mắt quá trong nên mắt nói rất nhiều

(Lệ Thu - Lời của mắt)


95. Giọt mưa thu trốn tìm miền cổ tích

Em và anh ngơ ngác chốn thiên đường

(Bùi Cửu Trường - Giọt mưa thu)


96. Này em
đã để ai hôn lâu

má lúm đồng tiền sâu đến vậy
(Chinh Văn - Má lúm đồng tiền)


97.
Ai gọi cho mình... vênh cả guốc
Giật mình vấp phải tiếng thông rơi

(Dung Thị Vân – Không đề)


98. Chiếc quần vải mẹ cắt may tuần trước
Chật cứng thắt lưng mấy chú cua kềnh

(Minh Vượng - Nhớ)


99. Soi đuốc trăng bắt con cá suối
Nướng đỏ bình minh nhắm rượu cần.
(Hải Xuân - Đi dọc Sơn La)

.

Nhà thơ Hoàng Xuân Họa đọc chọn
nguyennguyenbay.blogspot.com giới thiệu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét