Thứ Ba, 24 tháng 7, 2012

Thơ Trần Văn Thuyên


Thơ
Trần Văn Thuyên


CHIỀU VÀNG

Cái màu vàng không thể vàng hơn
Hoa dã quỳ nở vàng Đà Lạt
Thì thầm thông buông lời reo hát
Phấn thông vàng lảng đảng chiều rơi
Em theo vàng về chốn xa xôi
Để Mômiza nở vàng nỗi nhớ
Cỏ dưới chân còn ấm nồng hơi thở
Đà Lạt ngàn hoa thành phố ta yêu !...
Bước lãng du về lại cuối chiều
Con đường xưa còn in dấu bước
Chạm ánh mắt nụ cười tha thiết
Viên sỏi vàng đùa dưới bước chân ta
Hồ Xuân Hương sóng liễu thướt tha
Đáy nước hồ reo vàng thân thiết
Ở nơi xa em nào có biết
Có một người tìm lại dấu vàng xưa !
.
Đà Lạt 20.7.2012
Tác giả gửi bài/ nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét