Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2012

Thơ Nguyên Chinh


Thơ NGUYỄN CHINH
ĐT 0938205207

HỒ ĐIỆP

Trang Chu mộng hóa bướm vàng
Ngỡ rằng Hồ Điệp hóa chàng Trang Chu
Đời người như giấc mộng du
Đâu thời gian giữa rối mù không gian

Em là Nga ở cung hằng
Cho anh tình tự dưới trăng ảo huyền
Hay em là giấc cô miên
Anh loài sâu lạ hóa duyên bướm vàng

Triết nhân xưa cũng ngỡ ngàng
Càn khôn rớt lại muôn vàn hoài nghi
Đâu là vật hóa thiên di
Đâu tâm thức với vô vi ngôn từ?

Phù vân trong chốn thực hư
Tìm chi huyễn mộng đến từ cõi không?
Thôi về làm bướm phiêu bồng
Bên hoa - hóa nở giấc nồng nhé em
ĐẠI HỒNG CHUNG

Chiều nghe tiếng Đại Hồng Chung
Ngẫm câu tịnh độ chạnh lòng chấp nê
Phù trần tám nẻo đường mê
Hồi chuông Cảnh Tỉnh vọng về Thu Không
Một trăm lẻ tám tiếng đồng
Giật mình tỉnh ngộ - Bụi hồng nhẹ tênh!

LỤC BÁT NGUYÊN SƠ
 
Tình yêu còn một chút này
Em đi… gió bão thổi bay tinh cầu

Ta về nhặt những hư hao
Buông câu lục bát rơi vào nguyên sơ

Mịt mù đồng vọng âm thơ
Đồi khô - Biển lạnh - Vỗ bờ hoang liêu!


LÃNG QUÊN
 
Màu râu buồn đếm thời gian
Phong trần điểm bạc ngỡ ngàng bờ môi
Tình hoang vu ngẩn ngơ trôi
Em thăm thẳm giữa rối bời gối chăn
Màu xanh ngày ấy ăn năn
Phai mờ hương cũ khẽ khàng ngác ngơ
Chừ ta râu trắng tóc xơ
Ngả lưng bầu rượu trăng mờ mịt đêm
Hồ trường trút cạn nỗi niềm
Giấc say tìm chốn êm đềm lãng quên…
.
KHỎA TRĂNG

Từ em vô lượng qua đây
Mang âm thanh một bàn tay vỗ hờ
Càn khôn không bến không bờ
Quay đầu ngoảnh lại lững lờ dòng sang

Tay em khuấy động non ngàn
Âm ba khỏa sóng giọt tràn vai thon
Ngẩn ngơ nước nhược non bồng
Tình tu mấy kiếp thỏa lòng đêm trăng?


TÚY TÂM KHÚC

Em từ quyền quý cao sang
Mua vui trên những bẽ bàng nhân gian
Quên câu “áo vũ cơ hàn”…
Chuốc say - ta dạo khúc đàn hanh hao
Vọng về em tận lầu cao
Hóa thân câu hát thuở nào xinh tươi
Ta về bán tuổi đôi mươi
Mưu cầu vinh nhục cõi đời phù hư
Chào em - gởi gió tờ thư
Ta đem danh lợi nấu nhừ tâm can
Khóc nhau mưa rớt hai hàng
Tình khâm liệm giữa quan san - trả người!

VÔ ẢNH

Tình em nửa kiếp đa đoan
Ngực thanh tân nắng nghiêng choàng chiêm bao
Hồng hoang rớt giọt lệ trào
Vương mi khói ướt dạt dào miền xanh

Trời riêng một khoảng long lanh
Xôn xao vẽ bóng hình anh phai rồi
Đời hoang phế cũng đành thôi
Giang đầu một chiếc lá trôi theo dòng

Lòng như mây cuộn trời không
Buông tay trần lụy cuối vòng phù sinh
Về nghe tụng khúc siêu linh
Bụi hồng tan loãng cuộc tình xa xưa

Thời gian gõ nhịp âm thừa
Hồn thơ chìm giữa cơn mưa lạnh lùng…

KINH SAY
 
Mười năm diện bích nguyện cầu
Đời quy ẩn biết tìm đâu chốn về
Lam y khoác nặng u mê
Vân du mòn gót chân quê cõi ngoài

Nhớ em - tình vẫn u hoài
Ta về tụng khúc kinh say - dối lòng
Chén này dâng tặng mênh mông
Uống đi quên hết mặn nồng năm xưa
Chén này say giữa cơn mưa
Nỗi niềm tục lụy ai vừa vương mang?
Cúi đầu rót lệ đôi hàng
Ngâm câu cứu khổ giữa bàng bạc khuya…

BUỒN KHÓI THUỐC

Buồn tình thở khói qua mây
Ngậm ngang điếu thuốc hồn bay lưng trời
Tàn khuya ngả bóng xa xôi
Oằn vai nghiệp chướng biết đời vàng thau!

Ta nghe vọng tiếng cơ cầu
Đồi ban sơ nhuộm tím màu hồng hoang
Lẻ loi cánh nhạn tan đàn
Tiếng kêu lạc giữa đại ngàn cổ xưa

Rừng sâu gởi gió về chưa?
Ngồi đây ta nhả khói xua nỗi lòng
Gọi nhau - gọi với hư không
Đời quanh mấy nẻo bên dòng trầm tư?
.
THÕNG TAY NGUỒN CỘI
 
Trăng tàn tỉnh giấc mơ hoang
Mê cung loạn bước thiên đàng kiếp xưa
Thõng tay nguồn cội chợ trưa
Tóc phơi, chân đất cũng vừa trầm luân

Ta về dạo bước vườn xuân
Nghiêng theo vầng nhật nụ dâng hoa cười
Em xênh xang giữa cuộc chơi
Bỏ rơi kỷ niệm nổi trôi vơi đầy

Hoàng hôn trong mắt ta say
Là hư ảnh của tháng ngày quên nhau
Dòng sông chở nặng bể dâu
Nước xuôi đôi ngả, bên cầu nhớ thương…

.
Thơ Lục bát của Nguyễn Chinh/ Dung Thị Vân đọc chọn nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét